Người Đưa Đường Mơ - Chương 1
Chương 1: Khởi Đầu Bí Ẩn
Minh gõ những phím cuối cùng trên máy tính, ánh sáng của màn hình chiếu sáng khuôn mặt anh trong đêm khuya. Những dòng chữ cuối cùng của tiểu thuyết mới nhất của anh đã được hoàn tất. Anh đứng dậy, duỗi người và vươn vai. “Cuối cùng cũng xong,” Minh thì thầm với chính mình.
Anh bước ra ngoài ban công, hít thở không khí đêm mát lạnh, để những ý tưởng trong đầu lắng xuống. Đêm nay không có gì đặc biệt, chỉ là một đêm như bao đêm khác. Nhưng khi anh trở vào trong, mệt mỏi ập đến nhanh chóng. Minh nằm xuống giường, không mơ tưởng gì khác ngoài giấc ngủ.
Giấc mơ của Minh bắt đầu một cách mơ hồ. Anh thấy mình đứng trong một khu vườn bí ẩn, ánh sáng từ những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời đêm, phản chiếu trên mặt hồ gương. Nhưng không khí ở đây có gì đó kỳ lạ; nó cảm giác như thể đang ở giữa hai thế giới, không hoàn toàn thực và cũng không hoàn toàn mơ.
Bất ngờ, một giọng nói vọng lên từ phía sau. “Bạn không thuộc về đây.”
Minh quay lại, thấy một người lạ mặt. Đó là một người đàn ông trung niên với đôi mắt sáng và vẻ mặt lo âu. Anh ta mặc một bộ đồ cổ điển, giống như trong những câu chuyện cổ tích.
Người Lạ: “Tên tôi là Hà, và bạn đang ở trong giấc mơ của một người khác.”
Minh nhìn quanh, nhận ra mọi thứ xung quanh đều có thể thay đổi chỉ bằng một suy nghĩ. Anh vươn tay và mặt hồ lập tức phản chiếu hình ảnh của anh, khiến anh kinh ngạc.
Minh: “Giấc mơ của người khác? Làm thế nào tôi có thể ở đây? Tôi không biết mình có thể vào giấc mơ của người khác.”
Hà: “Có vẻ như bạn đã nhận được một khả năng đặc biệt, Minh. Trong thế giới mơ, bạn có thể tác động vào hiện thực của giấc mơ. Nhưng bạn phải cẩn thận. Giấc mơ có thể trở thành ác mộng nếu không được điều khiển đúng cách.”
Minh cảm thấy đầu óc mình quay cuồng. Anh nhìn quanh, những bông hoa xung quanh bắt đầu chuyển màu và biến dạng, như thể chúng đang phản ứng với cảm xúc của anh.
Minh: “Tôi không hiểu. Tại sao tôi lại có khả năng này? Làm thế nào tôi có thể kiểm soát nó?”
Hà: “Khả năng này là một món quà, nhưng cũng có thể là một gánh nặng. Giấc mơ mà bạn đang ở là của một người đang gặp rắc rối. Bạn cần phải giúp họ giải quyết nỗi sợ hãi của mình nếu không, giấc mơ này có thể trở thành cơn ác mộng không thể cứu chữa.”
Đột nhiên, không gian xung quanh Minh thay đổi. Màu sắc biến mất, chỉ còn lại sự tối tăm bao trùm. Những âm thanh kỳ lạ vang lên xung quanh anh.
Minh: “Hà! Chuyện gì đang xảy ra?”
Hà: “Tôi không thể ở lại lâu. Bạn phải nhanh chóng tìm cách giúp người chủ của giấc mơ này, nếu không, bạn sẽ bị mắc kẹt ở đây.”
Hà biến mất, để lại Minh một mình trong bóng tối. Minh cảm thấy căng thẳng và lo lắng. Anh cố gắng tập trung và nhớ lại những gì Hà đã nói. Đột nhiên, anh nghe thấy tiếng thét và cảm thấy nỗi sợ hãi lan tỏa khắp nơi.
Minh bước đi, và từng bước chân của anh dường như làm cho không gian xung quanh trở nên rõ ràng hơn. Anh thấy một căn phòng tối tăm, nơi một người đàn ông đang ngồi co ro, tay ôm đầu và gào thét.
Minh: “Này! Bạn có ổn không? Tôi có thể giúp bạn.”
Người đàn ông ngẩng đầu lên, khuôn mặt đầy sợ hãi và hoang mang. Anh ta không nói gì, chỉ lắc đầu liên tục. Minh cảm thấy sự lo lắng của mình gia tăng, nhưng anh cố gắng giữ bình tĩnh.
Minh: “Tôi biết bạn đang sợ hãi. Nhưng nếu bạn không đối mặt với nỗi sợ của mình, nó sẽ không bao giờ rời bỏ bạn.”
Người đàn ông tiếp tục gào thét, và bóng tối xung quanh ngày càng dày đặc hơn. Minh cảm thấy mình đang bị cuốn vào một vòng xoáy của những nỗi sợ hãi không có điểm dừng.
Minh: “Hãy nghe tôi! Tôi sẽ giúp bạn. Cùng nhau, chúng ta có thể làm cho ánh sáng trở lại.”
Minh tập trung vào nỗi sợ của người đàn ông, tìm cách điều khiển nó. Anh tưởng tượng ánh sáng, và dần dần, một tia sáng nhỏ xuất hiện, làm cho bóng tối bắt đầu tan biến.
Người Đàn Ông: “Tôi… tôi không biết… cảm ơn.”
Minh: “Hãy tập trung vào ánh sáng, và đừng để nỗi sợ hãi điều khiển bạn.”
Khi ánh sáng ngày càng mạnh mẽ hơn, bóng tối hoàn toàn biến mất. Người đàn ông từ từ đứng dậy, khuôn mặt anh ta dần bình tĩnh lại. Minh cảm thấy mình đang trở lại với thực tại.
Khi Minh mở mắt ra, anh thấy mình vẫn nằm trên giường, ánh sáng từ màn hình máy tính vẫn còn sáng. Anh thở dài, cảm giác như vừa trải qua một giấc mơ kỳ lạ và đầy thử thách. Nhưng điều kỳ lạ là, cảm giác của cuộc phiêu lưu vẫn còn đọng lại trong tâm trí anh.
Minh: “Mình vừa trải qua cái gì vậy? Đó có phải là một giấc mơ hay là thực tế?”
Anh nhìn quanh phòng, cảm thấy bối rối và lo lắng. Cảm giác về khả năng mới này vẫn còn mới mẻ và lạ lẫm. Nhưng anh biết rằng cuộc hành trình của mình chỉ mới bắt đầu.
Minh đặt tay lên trán, nghĩ về những gì vừa xảy ra. Anh phải tìm hiểu thêm về khả năng này và những điều đang chờ đợi anh trong giấc mơ của người khác.
“Ngày mai,” Minh nghĩ, “mình sẽ phải tìm cách để hiểu rõ hơn về những giấc mơ này.”
Với một nỗi tò mò và lo lắng lẫn lộn, Minh quay lại giường, hy vọng rằng giấc mơ của đêm sau sẽ mang đến cho anh những manh mối cần thiết để khám phá khả năng kỳ lạ này.
Câu chuyện của Minh chỉ mới bắt đầu, và hành trình của anh sẽ dẫn dắt anh qua những giấc mơ kỳ lạ và đầy thử thách, nơi anh sẽ phải đối mặt với những cơn ác mộng tăm tối để cứu giúp những người đang gặp nguy hiểm.