Người Ghi Chép Thần Thánh - Chương 1
Chương 1: Ghi Chép Bí Ẩn
Alex làm việc trong một văn phòng nhỏ hẹp ở trung tâm thành phố, nơi những dòng người vội vã và tiếng còi xe không bao giờ ngừng. Mỗi sáng, anh bước vào văn phòng với một nụ cười nhạt nhòa, đặt chiếc ba lô xuống góc phòng, và ngồi vào bàn làm việc của mình. Nhưng trong khi công việc của anh là xử lý các tài liệu và báo cáo, có một phần đời khác của Alex mà rất ít người biết đến: anh là một người đam mê viết nhật ký.
“Chào buổi sáng, Alex!” Tina, đồng nghiệp của anh, gọi với một nụ cười tươi rói khi đi ngang qua.
“Chào Tina,” Alex đáp, mắt vẫn dán vào màn hình máy tính.
Sau khi kết thúc ngày làm việc, Alex trở về căn hộ nhỏ của mình. Anh rót một cốc trà và ngồi xuống bàn viết, nơi cuốn nhật ký cũ kỹ của anh đang chờ đợi. Cuốn nhật ký này là bạn đồng hành của anh suốt nhiều năm, ghi lại những suy nghĩ, cảm xúc và những sự kiện nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày.
“Ngày 12 tháng 5,” Alex bắt đầu viết, “Hôm nay trời mưa bão suốt cả ngày. Mưa như trút nước và gió thì cuồng loạn. Nhưng tôi hy vọng ngày mai sẽ khác. Có lẽ trời sẽ quang đãng.”
Alex ngừng viết và nhìn ra cửa sổ. Cơn bão ngoài trời tiếp tục gầm rú, những đợt gió thổi mạnh khiến cửa kính rung lên. Anh lắc đầu và cười khẩy. “Có lẽ chỉ là mong ước hão huyền của mình,” anh thì thầm.
Khi cơn bão không có dấu hiệu dừng lại, Alex quyết định đi ngủ sớm. Sáng hôm sau, khi anh thức dậy và nhìn ra cửa sổ, anh không thể tin vào mắt mình. Ánh sáng mặt trời chiếu rọi qua những đám mây còn sót lại từ cơn bão, và trời trong xanh đến bất ngờ.
“Không thể nào…” Alex thốt lên, sửng sốt. Anh vội vàng cầm cuốn nhật ký lên và đọc lại những dòng chữ mình đã viết trước đó. Đầu óc anh quay cuồng với sự hoài nghi và kinh ngạc. “Có lẽ đây chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.”
Vào buổi chiều, Alex quyết định thử nghiệm một lần nữa. Anh ngồi xuống bàn viết và bắt đầu ghi chép về một sự kiện nhỏ khác. “Ngày 13 tháng 5,” anh viết, “Tôi sẽ gặp một người bạn cũ mà tôi đã lâu không gặp.”
Tối hôm đó, khi Alex đang đi dạo trong công viên gần nhà, anh bất ngờ gặp Mark, một người bạn cũ từ thời đại học. Mark mỉm cười khi nhìn thấy Alex. “Alex! Lâu quá không gặp! Tôi vừa nghĩ về cậu sáng nay và quyết định ghé qua đây.”
Alex cảm thấy lạnh sống lưng. Những ghi chép của mình dường như có tác động thực sự đến thế giới xung quanh. Anh cố gắng giữ bình tĩnh và mời Mark cùng đi uống cà phê.
Khi ngồi trong quán cà phê, Alex không thể ngừng nghĩ về khả năng mới mẻ này. “Có phải cuốn nhật ký của mình thực sự có sức mạnh để thay đổi hiện thực không?” anh tự hỏi. “Nếu đúng như vậy, mình phải cẩn thận.”
Mark, không nhận thấy sự lo lắng của Alex, trò chuyện vui vẻ về những kỷ niệm xưa. “Tôi không thể tin được đã gần mười năm kể từ lần cuối chúng ta gặp nhau,” Mark nói. “Có lẽ chúng ta nên thường xuyên giữ liên lạc hơn.”
“Chắc chắn rồi,” Alex đáp, cố gắng gượng cười. “Chúng ta không nên để thời gian làm phai nhạt tình bạn.”
Khi chia tay Mark, Alex trở về căn hộ của mình với nhiều suy nghĩ hơn bao giờ hết. Cuộc sống của anh đang trên bờ vực của sự thay đổi mà anh chưa từng tưởng tượng đến. Với khả năng mới này, anh cảm thấy có trách nhiệm và lo lắng về những điều mình có thể viết ra.
Trong khi viết những dòng cuối cùng cho ngày hôm đó, Alex biết rằng anh đã bắt đầu một hành trình mới – một hành trình với những khả năng chưa được khám phá và những nguy hiểm chưa biết. Anh đặt bút xuống và thì thầm: “Nếu cuốn nhật ký này thực sự có sức mạnh như vậy, mình phải sử dụng nó một cách khôn ngoan.”
Cuộc hành trình của Alex mới chỉ bắt đầu, và anh không biết rằng những thử thách lớn hơn đang chờ đợi phía trước.