Người Hùng Cây Cối - Chương 1
Chương 1: Sự Thay Đổi Bất Ngờ
Minh đứng giữa công viên thành phố, nơi từng có một cơn mưa lớn kéo dài suốt đêm qua. Mưa đã qua đi, để lại một lớp bùn lầy lội và không khí trong lành. Anh nhanh chóng bắt tay vào công việc: dọn dẹp các cành cây gãy, cắt tỉa những bụi cây và làm sạch những mảnh vụn còn sót lại. Công việc này, dù vất vả, luôn khiến anh cảm thấy thư giãn.
“Chào Minh, công việc hôm nay thế nào?” Linh, một đồng nghiệp thân thiết của Minh, hỏi khi bước vào công viên.
“Chào Linh! Cũng như mọi khi thôi. Hôm nay còn bận rộn hơn một chút vì mưa lớn.” Minh mỉm cười đáp.
Linh nhặt một cành cây gãy và nói, “Mưa lớn thì tốt cho cây cối mà. Chúng ta sẽ có thêm nhiều việc để làm nếu chúng phát triển nhanh chóng.”
Minh cười khẽ. “Tôi hy vọng là vậy. Nhưng đừng quên, có những cây cũng cần phải được chăm sóc đặc biệt.”
Hai người tiếp tục công việc của mình, dọn dẹp và tỉa cây. Minh chú ý đến những cây hoa đang mọc trên mặt đất, có vẻ như chúng đã bị ảnh hưởng nhiều từ cơn mưa. Anh quyết định tập trung vào việc chăm sóc chúng.
Khi Minh chạm vào một bụi hoa hồng bị nghiêng, anh cảm thấy một cơn rung động nhẹ trong tay mình. Anh cúi xuống nhìn và thấy những chồi hoa đang nhú lên với tốc độ đáng kinh ngạc. “Linh, nhìn này!” Minh gọi to, đôi mắt mở lớn.
Linh quay lại, ngạc nhiên khi thấy những bông hoa nở nhanh chóng trước mắt mình. “Đây là chuyện gì vậy? Anh đã làm gì vậy, Minh?”
Minh lắc đầu, không thể giải thích. “Tôi không biết. Tôi chỉ chạm vào chúng thôi, và chúng bắt đầu phát triển nhanh như vậy.”
Linh đứng lặng một lúc, rồi cẩn thận chạm vào một chồi hoa khác. Nó tiếp tục lớn lên nhanh chóng. “Chắc chắn là có điều gì đặc biệt ở đây.”
Minh cảm thấy hồi hộp và tự hỏi liệu mình có thể lặp lại điều này. Anh tiếp tục thử nghiệm với các loại cây khác nhau. Mỗi lần anh chạm vào, cây cối đều phát triển một cách kỳ diệu. “Có lẽ mình đã nhận được một món quà đặc biệt từ thiên nhiên,” Minh nói với chính mình.
Nhưng niềm vui của Minh bị cắt đứt bởi âm thanh của một tiếng động lớn từ xa. Anh nhìn lên và thấy một nhóm người lạ đang phá hoại một khu vực của công viên. Minh và Linh lập tức chạy đến gần, cố gắng tìm hiểu tình hình.
“Mày làm gì ở đây?” Một người trong nhóm, trông giống như một người khai thác, gầm lên khi thấy Minh và Linh.
“Chúng tôi đang làm việc ở đây! Đừng phá hoại công viên!” Minh cố gắng giữ bình tĩnh.
Người khai thác cười khẩy. “Chúng tôi chỉ đang dọn dẹp cho một dự án mới. Đừng lo lắng, các cây sẽ được thay thế bằng những cái mới.”
“Những cây này không phải là đồ vật thay thế được! Chúng có giá trị hơn bạn nghĩ nhiều!” Linh phản đối.
Minh cảm thấy tức giận và hoang mang. Anh không biết phải làm gì để ngăn chặn nhóm khai thác này. Nhưng ngay khi anh chạm vào một cái cây gần đó, nó bắt đầu phát triển nhanh chóng, tạo ra một hàng rào tự nhiên che chắn khu vực bị tấn công.
Nhóm khai thác nhìn chằm chằm vào Minh và cây cối. “Cái quái gì thế này?” Một người trong nhóm hét lên.
Minh cảm thấy một cơn sốc từ những gì đang xảy ra, nhưng anh biết mình cần phải hành động. “Chúng ta phải bảo vệ công viên và cây cối,” Minh nói với Linh, “Và tôi sẽ làm mọi cách để bảo vệ chúng.”
Linh gật đầu, quyết tâm. “Chúng ta sẽ không để những người này phá hoại công viên của chúng ta.”
Khi nhóm khai thác nhận ra rằng công việc của họ bị cản trở, họ quyết định rút lui. Minh và Linh đứng giữa đống đổ nát, nhìn những cây cối đã được bảo vệ. Minh cảm thấy hồi hộp và lo lắng, không biết khả năng mới của mình có thể đem lại những thay đổi gì cho cuộc sống của anh và cộng đồng.
“Điều này chỉ là bắt đầu,” Minh nói, “Tôi cảm thấy chúng ta phải làm gì đó lớn hơn để bảo vệ công viên và môi trường xung quanh.”
Linh nhìn Minh với ánh mắt tin tưởng. “Chúng tôi sẽ giúp anh. Hãy cùng nhau tìm ra cách để dùng khả năng này một cách tốt nhất.”
Minh gật đầu, biết rằng hành trình bảo vệ công viên và cây cối chỉ mới bắt đầu, và anh sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách phía trước. Nhưng với khả năng mới của mình và sự hỗ trợ từ bạn bè, anh cảm thấy sẵn sàng để đối mặt với bất kỳ khó khăn nào.