Người Hùng Của Thế Giới Khoa Học - Chương 1
Chương 1: Phát Hiện Đầu Tiên
Trong phòng thí nghiệm hiện đại của Viện Nghiên cứu Khoa học Cơ bản, Tiến sĩ Linh đang cúi mình qua chiếc kính hiển vi điện tử, ánh mắt tập trung một cách miệt mài. Bàn tay cô nhẹ nhàng điều chỉnh các núm, cố gắng thu nhỏ một mẫu vật đặc biệt được tạo ra từ hạt nano. Bỗng nhiên, một sự cố xảy ra khiến cô phải ngừng lại.
“Tiến sĩ Linh, cô có thể đến đây một chút không?” giọng của thạc sĩ Anh, cộng sự của cô, vang lên từ phía bên kia phòng thí nghiệm.
Linh nhướng mày, tò mò, và rời khỏi chỗ ngồi của mình. Cô bước qua những hàng ghế dài đầy thiết bị, tiến đến chỗ Anh đang đứng bên cạnh một thiết bị lớn hơn, trông có vẻ là một loại máy quang phổ mới.
“Chuyện gì vậy, Anh?” Linh hỏi, nhìn qua chiếc máy.
Anh chỉ vào màn hình hiển thị số liệu biến động lạ. “Tôi đang thử nghiệm với tần số rung động của hạt nano, và kỳ lạ thay, mỗi khi cô tiến vào phòng, dữ liệu lại có sự thay đổi đáng kể.”
Linh nhíu mày, suy nghĩ một lát. “Anh có chắc không? Có lẽ chỉ là trùng hợp.”
Để chứng minh, Anh nhấn một nút, và màn hình lại hiển thị một loạt số liệu mới. “Nhìn này, khi cô đến gần, tần số rung động của các hạt này thay đổi.”
Linh đứng yên, cố gắng tập trung suy nghĩ, và bất ngờ, một cốc nước trên bàn bên cạnh bắt đầu dao động, nước trong cốc nhảy múa như thể có sóng lan truyền. Cô giật mình lùi lại.
“Cái gì thế này?” Linh thốt lên, mắt mở to vì ngạc nhiên.
Anh cũng nhìn chằm chằm vào cốc nước, rồi lại nhìn Linh. “Cô đã làm gì vậy?”
“Tôi… tôi không biết,” Linh thừa nhận, lòng bắt đầu đập nhanh. “Tôi chỉ đang cố gắng tập trung vào dữ liệu thôi.”
Hai người liếc nhìn nhau, cùng có vẻ ngoài hoài nghi nhưng cũng tràn đầy hứng thú. Linh thở sâu, rồi lại tiến về phía cốc nước, lần này cố ý tập trung suy nghĩ về việc làm cho nước chuyển động.
Và nó đã xảy ra.
Nước bắt đầu xoay tròn, từ từ lúc đầu, rồi nhanh dần, cuối cùng tạo thành một dòng xoáy nhỏ. Linh cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ lan tỏa khắp cơ thể mình, từ đầu óc đến các ngón tay, như thể cô đang kết nối trực tiếp với môi trường xung quanh mình.
“Cô thấy không?” Anh thốt lên, giọng run run. “Cô đang làm điều đó, Linh. Đây không phải là khoa học thông thường.”
Linh lùi lại, nhìn chằm chằm vào đôi tay mình như thể chúng là của cải mới. “Điều này… điều này có nghĩa là gì, Anh?”
“Điều này có nghĩa là chúng ta cần nghiên cứu kỹ hơn,” Anh trả lời, mắt sáng lên vì khám phá. “Và có thể cô đã tìm ra một khả năng mới mà khoa học hiện tại chưa từng biết đến.”
Cả hai lại nhìn nhau, và một cảm giác mới mẻ, pha trộn giữa lo lắng và kích thích, bắt đầu nhen nhóm trong lòng họ. Cuộc hành trình mới của Tiến sĩ Linh chỉ mới bắt đầu.