Người Hùng Giấc Mơ - Chương 2
Chương 2: Khám Phá Khả Năng
Nguyễn Minh thức dậy vào sáng hôm sau với một cảm giác mới mẻ. Từ khi phát hiện khả năng kiểm soát giấc mơ của người khác, anh cảm thấy như mình vừa khám phá ra một chân trời mới. Minh quyết định dành cả ngày để nghiên cứu và hiểu rõ hơn về khả năng này.
Nguyễn Minh: (nói với chính mình) “Mình cần phải thử nghiệm nhiều hơn. Cần phải hiểu rõ cơ chế hoạt động của khả năng này.”
Minh bắt đầu làm việc trên máy tính, phân tích dữ liệu từ các thí nghiệm trước đó. Anh đọc lại các ghi chép và nhìn vào các bản đồ giấc mơ mà anh đã vẽ ra. Anh cảm thấy cần một phương pháp chính xác hơn để kiểm tra khả năng của mình.
Lúc này, Minh nghĩ đến việc mời một nhóm tình nguyện viên khác, nhưng với một mục tiêu cụ thể hơn. Anh gọi cho một số đồng nghiệp và giải thích về khả năng mới của mình.
Nguyễn Minh: “Chào các bạn, tôi vừa phát hiện ra một khả năng rất đặc biệt trong nghiên cứu giấc mơ. Tôi muốn mời các bạn tham gia một cuộc thí nghiệm để kiểm tra khả năng này. Đây không phải là một thử nghiệm bình thường; tôi cần sự hợp tác và sự cẩn trọng.”
Đồng nghiệp: “Nghe có vẻ thú vị. Nhưng bạn có chắc chắn về độ an toàn không? Chúng tôi cần phải biết thêm thông tin.”
Nguyễn Minh: “Tôi đảm bảo an toàn. Chúng ta sẽ làm việc trong một môi trường kiểm soát và sẽ có các biện pháp bảo vệ.”
Sau khi thuyết phục thành công, Minh chuẩn bị các thiết bị và lên kế hoạch cho buổi thí nghiệm. Anh quyết định thử nghiệm với một nhóm nhỏ các tình nguyện viên để đảm bảo mọi thứ diễn ra suôn sẻ.
Buổi thí nghiệm bắt đầu. Minh yêu cầu các tình nguyện viên nằm xuống và thư giãn trong phòng thí nghiệm, nơi đã được chuẩn bị sẵn với các thiết bị theo dõi giấc mơ.
Nguyễn Minh: “Hãy để cơ thể và tâm trí các bạn thư giãn hoàn toàn. Tôi sẽ theo dõi và can thiệp khi cần thiết.”
Minh tiến vào giấc mơ của một tình nguyện viên tên là Mai. Anh tìm thấy mình trong một thành phố kỳ lạ, nơi các tòa nhà và đường phố dường như đang thay đổi hình dạng liên tục.
Nguyễn Minh: (đưa tay ra) “Hãy làm cho nơi này trở nên ổn định hơn. Đừng để mọi thứ biến động.”
Bằng cách sử dụng khả năng của mình, Minh đã làm cho các tòa nhà và con đường trở nên ổn định, và không còn thay đổi hình dạng một cách không kiểm soát. Anh cảm nhận được sự thay đổi trong giấc mơ của Mai, và thấy rằng cô ấy trở nên bình tĩnh hơn.
Khi Minh chuyển sang giấc mơ của một tình nguyện viên khác tên là Hùng, anh thấy mình đang ở giữa một cơn bão dữ dội. Các cơn gió và mưa tạo ra một không gian hỗn loạn. Minh điều chỉnh không khí và giảm cường độ của cơn bão.
Nguyễn Minh: “Giảm cường độ bão. Tạo ra một không gian an toàn hơn.”
Hùng, nằm trong thế giới mơ, cảm thấy cơn bão dần dịu đi. Minh đã thành công trong việc giảm bớt sự căng thẳng và lo lắng của Hùng.
Khi tất cả các thí nghiệm kết thúc, Minh gặp gỡ từng tình nguyện viên để thu thập phản hồi.
Nguyễn Minh: “Cảm ơn các bạn đã tham gia. Các bạn cảm thấy thế nào về trải nghiệm của mình?”
Mai: “Giấc mơ của tôi đã trở nên rất khác biệt. Thành phố không còn biến động nữa và tôi cảm thấy an toàn hơn.”
Hùng: “Tôi cảm thấy như cơn bão đã được kiểm soát. Tôi không còn cảm thấy hoảng loạn nữa.”
Nguyễn Minh: “Rất tốt. Điều đó cho thấy khả năng của tôi có thể giúp cải thiện chất lượng giấc mơ. Tôi cần tiếp tục nghiên cứu để hiểu rõ hơn và hoàn thiện khả năng này.”
Minh quay trở lại phòng thí nghiệm, cảm giác hào hứng và quyết tâm hơn bao giờ hết. Anh cảm thấy mình đang đứng trước một cơ hội lớn để giúp đỡ những người khác và khai thác tiềm năng của khả năng mới này.
Nguyễn Minh: (nhìn vào gương mặt mệt mỏi của mình) “Đây chỉ mới là bắt đầu. Mình cần phải đi xa hơn, khám phá sâu hơn.”
Minh bắt đầu lập kế hoạch cho các thử nghiệm tiếp theo và chuẩn bị cho các thách thức mà khả năng của mình có thể đối mặt. Anh hiểu rằng việc kiểm soát giấc mơ không chỉ là một nghiên cứu thú vị mà còn là một trách nhiệm lớn.