Người Hùng Giấc Mơ - Chương 4
Chương 4: Bí Ẩn Kẻ Thù
Kể từ khi giúp đỡ Linh, Nguyễn Minh không thể dứt ra khỏi cảm giác bất an. Dù đã thành công trong việc điều chỉnh giấc mơ của cô, anh không thể ngừng suy nghĩ về nguồn gốc của các cơn ác mộng đáng sợ. Anh cảm thấy có một thế lực bí ẩn đứng sau những giấc mơ đó, và điều này thúc đẩy Minh phải tìm hiểu sâu hơn.
Nguyễn Minh: (nói với chính mình) “Mình cần phải làm rõ mọi chuyện. Có vẻ như những cơn ác mộng không phải chỉ là vấn đề của riêng từng người.”
Minh bắt đầu xem xét lại các dữ liệu từ các thí nghiệm và trường hợp trước đó. Anh phát hiện ra rằng các nạn nhân của những cơn ác mộng không chỉ bị ảnh hưởng bởi nỗi sợ hãi của chính họ mà còn bởi một yếu tố khác. Một số dữ liệu cho thấy có một mẫu số chung trong các giấc mơ của những người bị ảnh hưởng.
Một tuần sau, Minh quyết định thăm lại một số nạn nhân cũ để thu thập thêm thông tin. Anh đến nhà của một người tên là Đức, một tình nguyện viên trước đây đã từng gặp phải những cơn ác mộng khủng khiếp.
Nguyễn Minh: “Chào Đức. Tôi đến để kiểm tra tình trạng của bạn. Bạn có gặp phải bất kỳ giấc mơ lạ nào gần đây không?”
Đức: (nhìn Minh với vẻ lo lắng) “Thật ra, gần đây tôi không gặp ác mộng nữa. Nhưng tôi cảm thấy có điều gì đó lạ lẫm. Có vẻ như có một sức mạnh nào đó đang theo dõi tôi.”
Nguyễn Minh: “Theo dõi bạn? Bạn có thể mô tả rõ hơn không?”
Đức: “Tôi không chắc lắm, nhưng có cảm giác như có một cái gì đó luôn hiện diện trong những giấc mơ của tôi, dù tôi không thể thấy rõ.”
Minh lắng nghe cẩn thận và ghi chép lại những thông tin mà Đức cung cấp. Anh cảm thấy rằng có một thế lực không chỉ tác động đến từng giấc mơ mà còn có thể đang kiểm soát nhiều người cùng một lúc.
Tối hôm đó, Minh bắt đầu phân tích các dữ liệu thu thập được. Anh nhận thấy một mẫu số chung giữa các nạn nhân của những cơn ác mộng. Các giấc mơ của họ đều có một hình bóng mơ hồ xuất hiện, và đó là điểm chung duy nhất giữa tất cả các trường hợp.
Nguyễn Minh: (nói với chính mình) “Có vẻ như có một kẻ đứng sau mọi chuyện này. Tôi cần phải tìm hiểu thêm về người đó.”
Minh quyết định tìm kiếm thông tin về những cá nhân có thể có khả năng điều khiển giấc mơ từ xa. Anh dành cả đêm để nghiên cứu và tìm kiếm các dấu hiệu của một thế lực bí ẩn. Cuối cùng, anh tìm thấy một cái tên: Hà Ngọc, một người từng nổi tiếng với các nghiên cứu về ảnh hưởng tâm lý và giấc mơ.
Sáng hôm sau, Minh đến một phòng nghiên cứu khác nơi Hà Ngọc từng làm việc. Anh gặp một đồng nghiệp cũ của Hà, một nhà nghiên cứu tên là Thanh.
Nguyễn Minh: “Chào Thanh. Tôi đang tìm hiểu về một người tên Hà Ngọc. Anh ấy có thể đã liên quan đến các cơn ác mộng mà tôi đang nghiên cứu. Bạn có thông tin gì về anh ấy không?”
Thanh: “Hà Ngọc? À, anh ta từng là một nhà nghiên cứu xuất sắc, nhưng sau một sự cố lớn, anh ta đã rời bỏ ngành nghiên cứu. Tôi nghe nói rằng anh ta có một số nghiên cứu liên quan đến kiểm soát giấc mơ, nhưng không rõ những gì anh ta đã làm sau đó.”
Nguyễn Minh: “Có thông tin nào về nơi anh ta có thể đang ở hoặc hoạt động không?”
Thanh: “Tôi không chắc, nhưng anh ta có thể đang ẩn náu ở đâu đó trong thành phố. Mọi người nói rằng anh ta có thể đang làm việc với một tổ chức bí mật.”
Minh rời khỏi phòng thí nghiệm của Thanh và quyết định theo dõi dấu vết của Hà Ngọc. Anh đến một số địa điểm mà anh nghĩ có thể liên quan đến tổ chức bí mật, hỏi thăm và tìm kiếm thông tin.
Một đêm, Minh nhận được một cuộc gọi từ một nguồn tin không rõ, thông báo rằng Hà Ngọc đang hoạt động trong một khu vực công nghiệp bỏ hoang ở ngoại ô thành phố. Minh quyết định đến đó để tìm hiểu thêm.
Minh đến khu vực công nghiệp bỏ hoang, nơi ánh sáng mờ ảo và không khí lạnh lẽo. Anh đi qua các nhà kho cũ và khu vực không còn sử dụng. Cuối cùng, anh tìm thấy một cửa ra vào bí mật dẫn đến một phòng thí nghiệm ẩn giấu.
Minh nhẹ nhàng mở cửa và bước vào. Trong phòng thí nghiệm, anh thấy Hà Ngọc đang làm việc trên một thiết bị kỳ lạ, có vẻ như là thiết bị điều khiển giấc mơ.
Nguyễn Minh: (gọi lớn) “Hà Ngọc! Tôi biết bạn đang ở đây. Bạn không thể tiếp tục thao túng giấc mơ của người khác như thế này!”
Hà Ngọc: (quay lại với vẻ ngạc nhiên) “Minh! Không ngờ bạn lại tìm ra tôi. Bạn không hiểu những gì tôi đang cố gắng làm. Tôi đang nghiên cứu để tìm cách giải quyết những nỗi sợ hãi sâu xa trong tâm trí con người.”
Nguyễn Minh: “Nhưng việc bạn làm đang gây hại cho rất nhiều người. Bạn cần phải dừng lại ngay lập tức!”
Hà Ngọc: “Bạn không hiểu đâu. Những cơn ác mộng này là cần thiết để làm cho con người đối mặt với nỗi sợ hãi của chính họ. Tôi chỉ đang thử nghiệm.”
Minh và Hà Ngọc bắt đầu một cuộc đối đầu trong phòng thí nghiệm. Hà Ngọc sử dụng thiết bị của mình để tạo ra các hình ảnh đáng sợ và làm cho không gian xung quanh trở nên hỗn loạn. Minh phải sử dụng khả năng của mình để chống lại những hình ảnh và tạo ra một môi trường an toàn hơn.
Nguyễn Minh: “Bạn không thể làm điều này. Mỗi người đều có quyền sống cuộc sống không bị đe dọa bởi nỗi sợ hãi của chính mình!”
Hà Ngọc: “Bạn không thể ngăn cản tôi. Tôi đang tìm kiếm cách giải thoát cho nhân loại!”
Cuộc chiến giữa Minh và Hà Ngọc kéo dài. Minh biết rằng anh cần phải chiến thắng không chỉ để bảo vệ những người bị ảnh hưởng mà còn để ngăn chặn Hà Ngọc tiếp tục hành động.
Cuối cùng, Minh đã làm chủ được tình hình và phá hủy thiết bị của Hà Ngọc, đồng thời bắt giữ anh ta. Hà Ngọc bị đưa đến cơ quan chức năng và mọi chuyện dường như đã được giải quyết.
Minh quay trở lại phòng thí nghiệm của mình, mệt mỏi nhưng cảm thấy hài lòng. Anh biết rằng còn nhiều điều cần phải làm để bảo vệ giấc mơ của mọi người, và cuộc hành trình của anh vẫn tiếp tục.
Nguyễn Minh: (nói với chính mình) “Đây mới chỉ là bước đầu. Mình cần phải chuẩn bị cho những thách thức tiếp theo và tiếp tục giúp đỡ những người cần thiết.”
Minh quyết định tiếp tục nghiên cứu và theo dõi các trường hợp giấc mơ, đồng thời chuẩn bị cho bất kỳ mối đe dọa nào có thể xuất hiện trong tương lai.