Người Hùng Thời Tần Thủy Hoàng - Chương 2
Chương 2: Đối Mặt Với Lịch Sử
Minh ngồi trong lều giam, đầu óc rối bời. Anh đã cố gắng nhớ lại từng chi tiết của cơn bão từ trường, nhưng mọi thứ diễn ra quá nhanh và bất ngờ khiến anh không thể tìm ra câu trả lời cho việc tại sao mình lại bị đưa đến đây. Tiếng ồn ào bên ngoài lều làm anh giật mình. Những bước chân dồn dập, tiếng binh lính hò hét, và những âm thanh của chiến tranh như một lời nhắc nhở rằng anh không còn ở thế giới hiện đại nữa.
Một lúc sau, cánh cửa lều mở ra, và một tên lính bước vào. “Ngươi, theo ta!” hắn ra lệnh. Minh đứng dậy, cảm nhận rõ sự căng thẳng đang dâng trào trong lòng mình. Anh không biết mình sẽ phải đối mặt với điều gì tiếp theo.
Minh bị dẫn tới lều lớn, nơi vị Đại tướng mà anh đã gặp trước đó đang chờ. Khi Minh bước vào, anh thấy một người đàn ông khác đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ lớn, gương mặt uy nghi và lạnh lùng. Bên cạnh ông là những quan chức và tướng lĩnh, tất cả đều mặc trang phục cổ đại, nhìn Minh với ánh mắt sắc lạnh. Không khí trong lều nặng nề đến ngột ngạt.
“Đây là hắn sao?” Người đàn ông uy quyền hỏi. Giọng nói của ông vang lên đầy quyền lực.
“Vâng, thưa Bệ hạ,” Đại tướng cúi đầu trả lời.
Minh sửng sốt khi nhận ra người đàn ông này không ai khác chính là Tần Thủy Hoàng, vị hoàng đế vĩ đại của nhà Tần mà anh chỉ từng biết qua sách vở và phim ảnh. Đối diện với ông, Minh cảm nhận được một sự uy nghi và quyền lực chưa từng thấy.
“Ngươi là ai? Và tại sao ngươi lại xuất hiện giữa chiến trường của ta mà không phải là một trong những binh lính của ta?” Tần Thủy Hoàng hỏi, ánh mắt ông chăm chú nhìn Minh như muốn xuyên thấu tâm can.
Minh cúi đầu, cố gắng giữ bình tĩnh, “Thưa Bệ hạ, tôi là Minh, một người đến từ một thời đại rất xa. Tôi không biết làm sao mình lại đến đây, nhưng tôi không có ý định làm hại bất cứ ai.”
Tần Thủy Hoàng nheo mắt, vẻ nghi ngờ hiện rõ trên khuôn mặt, “Ngươi nói mình đến từ thời đại khác? Ngươi nghĩ ta sẽ tin câu chuyện hoang đường này sao?”
Minh biết rằng lời nói của mình khó mà thuyết phục được vị hoàng đế quyền lực này. Anh quyết định dùng cách khác để chứng minh mình không phải kẻ thù. “Bệ hạ, tôi biết những gì tôi nói khó mà tin được. Nhưng tôi không có ý định gây hại cho triều đình hay quân đội của ngài. Tôi chỉ muốn tìm cách trở về nơi tôi thuộc về.”
Tần Thủy Hoàng im lặng một lúc, dường như đang cân nhắc những lời của Minh. Rồi ông nói, “Ngươi nói ngươi là người võ sĩ? Vậy hãy chứng minh cho ta thấy tài năng của ngươi. Nếu ngươi có thể đánh bại một trong những tướng quân giỏi nhất của ta, ta sẽ cân nhắc tin lời ngươi nói.”
Minh nhận ra rằng đây là cơ hội duy nhất để anh thoát khỏi tình thế khó khăn này. Anh gật đầu, “Tôi sẵn sàng.”
Tần Thủy Hoàng ra lệnh, và ngay lập tức một vị tướng với vóc dáng cao lớn bước lên. Hắn mặc giáp trụ sắt, cầm một thanh đao lớn trong tay, vẻ mặt đầy thách thức. “Ta là Lý Tín, một trong những tướng quân mạnh nhất của Đại Tần. Ngươi dám thách đấu với ta?”
Minh không trả lời, chỉ nhẹ nhàng cúi đầu và chuẩn bị tư thế chiến đấu. Anh biết rằng đây không phải là một trận đấu dễ dàng. Lý Tín là một chiến binh lão luyện, và việc đánh bại hắn không chỉ đòi hỏi kỹ năng võ thuật, mà còn phải có sự nhanh nhạy và tinh thần chiến đấu.
Lý Tín bước tới, vung đao tấn công Minh với sức mạnh khủng khiếp. Minh né tránh kịp thời, tránh được lưỡi đao sát thương trong gang tấc. Những chiêu thức anh từng luyện tập trong thế giới hiện đại được anh sử dụng một cách thành thục. Với mỗi cú đánh của Lý Tín, Minh đều phản ứng nhanh chóng và chuẩn xác, khiến đối thủ bất ngờ.
“Bất ngờ thật, nhưng ngươi sẽ không dễ dàng thắng ta đâu!” Lý Tín gầm lên, đẩy mạnh cuộc tấn công của mình. Tuy nhiên, Minh không nao núng. Anh giữ vững tâm thế, sử dụng các đòn tấn công và phòng thủ linh hoạt, dần dần làm chủ cuộc chiến.
Cuối cùng, sau một cuộc giao đấu đầy căng thẳng, Minh tìm được sơ hở của Lý Tín. Anh thực hiện một động tác nhanh chóng và chính xác, tấn công vào điểm yếu của đối thủ và khiến Lý Tín phải khuỵu gối xuống, không còn khả năng chiến đấu.
Mọi người trong lều đều kinh ngạc trước chiến thắng của Minh. Không khí im lặng đến nghẹt thở. Tần Thủy Hoàng nhìn Minh với ánh mắt khác lạ, không còn vẻ nghi ngờ như trước.
“Ngươi quả là một chiến binh tài giỏi,” Tần Thủy Hoàng nói, giọng ông trầm xuống. “Ngươi đã chứng minh được tài năng của mình. Ta sẽ tin lời ngươi nói, nhưng từ nay ngươi phải phục vụ cho Đại Tần. Ngươi sẽ trở thành một tướng quân dưới trướng của ta.”
Minh cúi đầu, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận. “Tôi xin tuân lệnh, Bệ hạ.”
Và từ khoảnh khắc đó, cuộc đời Minh bước sang một ngã rẽ mới. Anh, một võ sĩ hiện đại, giờ đây phải đối mặt với những thử thách và trách nhiệm trong triều đình nhà Tần. Cuộc hành trình đầy gian nan và nguy hiểm của anh chỉ mới bắt đầu.