Người Kế Thừa Thần Thoại - Chương 2
Chương 2: Sức Mạnh Thần Thoại
Trở về thành phố, Lê Minh không thể ngừng nghĩ về những gì đã xảy ra ở ngôi đền cổ. Chiếc vòng cổ kỳ lạ giờ đây nằm an toàn trong một hộp gỗ được khóa cẩn thận, nhưng những lời thì thầm và cảm giác mạnh mẽ khi chạm vào nó vẫn còn ám ảnh anh.
“Minh, cậu không sao chứ?” Tiến hỏi khi cả hai đang trên đường về nhà sau một ngày dài làm việc.
Minh gật đầu, cố nở một nụ cười để trấn an bạn mình. “Tớ không sao. Chỉ là có quá nhiều điều cần suy nghĩ.”
Tiến nhìn bạn mình một cách quan ngại. “Nếu có gì không ổn, cậu nên nói với tớ. Chúng ta là đồng đội mà.”
Minh khẽ thở dài. “Ừ, tớ biết mà. Nhưng thực sự… tớ cũng không biết phải giải thích thế nào nữa, chỉ là cảm giác kỳ lạ về chiếc vòng cổ đó vẫn không buông tha tớ.”
Tiến im lặng, không biết phải nói gì. Cả hai bước vào căn hộ của Minh, nơi mà trên bàn đã chất đầy sách vở, tài liệu về các nền văn minh cổ đại mà anh đã thu thập trong nhiều năm qua.
“Tớ sẽ cố gắng nghỉ ngơi,” Minh nói, giọng anh trầm xuống. “Có lẽ tớ chỉ cần một giấc ngủ ngon.”
Tiến gật đầu, vẫn không rời mắt khỏi bạn mình. “Cậu hãy nghỉ ngơi đi, tớ sẽ quay lại vào ngày mai để chúng ta cùng nghiên cứu thêm về chiếc vòng cổ đó.”
Sau khi Tiến rời đi, Minh ngồi lặng lẽ trong phòng làm việc của mình, ánh đèn vàng hắt lên những cuốn sách cũ kỹ. Anh mở hộp gỗ, ánh mắt chăm chú nhìn vào chiếc vòng cổ. Cảm giác kỳ lạ lại tràn về, nhưng lần này Minh không còn cảm thấy hoảng sợ nữa. Thay vào đó, anh cảm thấy như mình đang bị thu hút, một sự kết nối sâu sắc với vật thể cổ xưa này.
“Ngươi là người được chọn,” giọng nói đó lại vang lên trong đầu anh, rõ ràng hơn trước.
Minh giật mình, quay đầu nhìn xung quanh, nhưng phòng làm việc vẫn trống rỗng, chỉ có mình anh và chiếc vòng cổ.
“Ai đang nói? Ngươi là ai?” Minh lẩm bẩm, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Ta là sức mạnh của vị thần cổ đại. Ngươi đã chạm vào di vật của ta, và bây giờ ngươi là người kế thừa sức mạnh của ta.”
Minh không thể tin vào tai mình. “Vị thần? Ngươi đang nói gì? Tại sao lại là ta?”
“Ngươi được chọn vì lòng trung thành với di sản văn hóa của loài người. Ngươi sẽ sử dụng sức mạnh này để bảo vệ những gì còn sót lại từ quá khứ, và chống lại những thế lực đen tối muốn hủy hoại chúng.”
Minh cảm thấy tim mình đập mạnh. “Nhưng tôi… tôi chỉ là một nhà khảo cổ học. Tôi không biết gì về việc sử dụng sức mạnh hay chiến đấu với thế lực đen tối.”
“Ngươi sẽ học. Sức mạnh của ta sẽ dần hòa nhập vào cơ thể ngươi, và ngươi sẽ biết cách sử dụng nó. Nhưng hãy cẩn thận, vì những thế lực đen tối đã biết đến sự tồn tại của ngươi.”
Minh ngồi sụp xuống ghế, đầu anh quay cuồng với những thông tin khó tin này. Anh cảm thấy như đang sống trong một giấc mơ không thực.
“Sao tôi có thể tin được điều này?” Minh thì thầm, đôi mắt dõi theo chiếc vòng cổ. “Nếu đây là sự thật… thì tôi phải làm gì tiếp theo?”
Giọng nói của vị thần dường như nhẹ nhàng hơn, nhưng vẫn đầy uy nghi. “Hãy bắt đầu bằng việc hiểu rõ hơn về sức mạnh mà ngươi đang nắm giữ. Tìm hiểu về vị thần mà chiếc vòng cổ này đại diện, và chuẩn bị cho những thử thách sắp tới. Ngươi không còn là một nhà khảo cổ học bình thường nữa, mà là người bảo vệ di sản của cả nhân loại.”
Minh lặng người, cố gắng tiêu hóa tất cả những điều vừa nghe thấy. Sau một hồi lâu, anh đứng dậy, đóng hộp gỗ lại, rồi bước ra khỏi phòng làm việc. Anh biết rằng từ giây phút này, cuộc sống của anh đã thay đổi mãi mãi. Những bí ẩn của quá khứ đã mở ra trước mắt anh, và Minh phải chuẩn bị để đối mặt với mọi thứ đang chờ đợi phía trước.
Anh ngước nhìn bầu trời đêm qua cửa sổ, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. “Nếu đây là số phận của tôi, tôi sẽ không trốn tránh. Tôi sẽ làm mọi thứ để bảo vệ những gì đáng được bảo vệ.”
Và như thế, cuộc hành trình của Lê Minh với tư cách là người kế thừa thần thoại bắt đầu, với bao thử thách và nguy hiểm đang chờ đợi anh phía trước.