Người Kế Thừa Thần Thoại - Chương 3
Chương 3: Nhiệm Vụ Bảo Vệ Di Sản
Những ngày sau đó, Lê Minh dành hầu hết thời gian trong phòng làm việc của mình, đắm chìm trong những tài liệu và sách vở về các nền văn minh cổ đại. Anh cố gắng tìm kiếm manh mối về vị thần mà chiếc vòng cổ đại diện. Tuy nhiên, thông tin về vị thần này dường như rất ít ỏi, thậm chí là mơ hồ.
Một buổi sáng, khi ánh nắng ban mai chiếu rọi qua cửa sổ, Minh vẫn miệt mài bên bàn làm việc. Những cuốn sách cũ kỹ trải dài trước mặt, nhưng dường như không cuốn nào cung cấp đủ thông tin mà anh cần.
“Cậu cần nghỉ ngơi, Minh,” Tiến bước vào phòng, đặt một cốc cà phê xuống bàn. “Cậu đã làm việc suốt đêm rồi.”
Minh mỉm cười mệt mỏi, cầm lấy cốc cà phê. “Tớ không thể dừng lại được, Tiến. Có điều gì đó về vị thần này mà tớ không thể tìm ra. Tớ cảm thấy như mình đang chạy đua với thời gian.”
Tiến ngồi xuống ghế đối diện, nhìn Minh với ánh mắt lo lắng. “Tớ hiểu sự quyết tâm của cậu, nhưng nếu cậu không nghỉ ngơi, sức khỏe của cậu sẽ bị ảnh hưởng. Dù gì thì chúng ta cũng không thể tìm ra tất cả chỉ trong một đêm.”
Minh gật đầu, thở dài. “Cậu nói đúng. Nhưng cảm giác kỳ lạ này… như thể tớ đang bị đẩy vào một cuộc hành trình mà tớ không hoàn toàn hiểu rõ.”
Tiến im lặng, anh không biết phải nói gì để an ủi bạn mình. Sau một lúc, anh chợt nhớ ra một việc. “À, tớ có một người bạn ở Viện Khảo cổ Quốc gia, cô ấy là chuyên gia về các nền văn minh cổ. Có thể cô ấy sẽ biết gì đó về vị thần mà cậu đang tìm kiếm.”
Minh nhìn Tiến với đôi mắt đầy hy vọng. “Cậu có thể liên lạc với cô ấy không? Chúng ta cần mọi sự trợ giúp có thể.”
Tiến mỉm cười, gật đầu. “Tớ sẽ gọi cho cô ấy ngay.”
Vài giờ sau, Minh và Tiến đến Viện Khảo cổ Quốc gia, nơi họ gặp gỡ với Thu Trang, một chuyên gia về khảo cổ học và cũng là bạn của Tiến. Trang là một người phụ nữ thông minh và sắc sảo, đôi mắt cô luôn ánh lên vẻ tò mò và đam mê đối với những bí ẩn của lịch sử.
“Minh, Tiến đã kể cho tôi nghe về việc cậu phát hiện ra một chiếc vòng cổ đặc biệt,” Trang bắt đầu, sau khi cả ba ngồi xuống trong văn phòng của cô. “Cậu có mang nó theo không?”
Minh lấy chiếc hộp gỗ ra, mở nắp và cẩn thận đặt chiếc vòng cổ lên bàn. Trang nhìn nó chăm chú, ánh mắt cô sáng lên khi nhìn thấy những chi tiết tinh xảo trên vòng cổ.
“Đây là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời,” cô nói, tay nhẹ nhàng lướt qua những họa tiết trên chiếc vòng. “Tôi đã từng nghe nói về những di vật tương tự, nhưng chiếc vòng này… có một cảm giác gì đó rất mạnh mẽ, như thể nó mang trong mình một câu chuyện rất lớn.”
“Cậu có biết gì về vị thần được khắc trên vòng cổ không?” Minh hỏi, giọng đầy hy vọng.
Trang im lặng một lúc, suy nghĩ. “Có một câu chuyện truyền thuyết từ thời cổ đại về một vị thần bảo vệ. Người ta tin rằng vị thần này đã ban cho nhân loại những sức mạnh để bảo vệ nền văn minh khỏi sự tàn phá của thời gian và kẻ thù. Nhưng theo truyền thuyết, chỉ có một người được chọn—một người có lòng trung thành với lịch sử và di sản của nhân loại—mới có thể nắm giữ sức mạnh đó.”
Minh cảm thấy tim mình đập mạnh hơn. “Vậy… cậu nghĩ rằng tớ có thể là người được chọn?”
Trang nhìn anh, đôi mắt sâu thẳm. “Nếu câu chuyện là thật, thì rất có thể là vậy. Nhưng cậu phải cẩn thận, vì sức mạnh này không chỉ là một món quà. Nó cũng là một gánh nặng lớn, và những kẻ thù của cậu sẽ không ngừng truy đuổi để chiếm lấy nó.”
Minh hít một hơi thật sâu, hiểu rằng từ giờ anh không còn là một nhà khảo cổ học bình thường nữa. “Tớ sẽ làm mọi thứ có thể để bảo vệ di sản của loài người. Nhưng tớ cần biết cách sử dụng sức mạnh này.”
Trang gật đầu. “Chúng ta sẽ giúp cậu. Nhưng trước tiên, cậu cần phải hiểu rõ hơn về vị thần mà cậu đang mang trong mình. Có một ngôi đền cổ ở miền bắc, nơi từng là trung tâm thờ cúng của vị thần này. Có thể ở đó, cậu sẽ tìm thấy câu trả lời.”
“Chúng ta sẽ đến đó,” Minh quyết định, ánh mắt ánh lên sự quyết tâm. “Tớ không thể để di sản của chúng ta rơi vào tay kẻ xấu.”
Trang và Tiến đồng ý, và như thế, một hành trình mới bắt đầu. Họ không biết rằng những thế lực đen tối đã bắt đầu theo dõi họ, và những thử thách lớn hơn đang chờ đợi ở phía trước. Minh cảm thấy sức mạnh trong cơ thể mình dần trở nên quen thuộc, nhưng anh cũng biết rằng mình còn nhiều điều phải học nếu muốn bảo vệ những gì mà vị thần đã giao phó.