Người Kế Thừa Thần Thoại - Chương 4
Chương 4: Cuộc Chạm Trán Đầu Tiên
Sau khi thảo luận kế hoạch, Lê Minh, Tiến và Trang nhanh chóng thu xếp đồ đạc và chuẩn bị cho chuyến đi đến ngôi đền cổ ở miền bắc. Ngôi đền này được đồn đại là nơi từng thờ cúng vị thần mà chiếc vòng cổ đại diện, và Minh hy vọng rằng anh có thể tìm thấy thêm manh mối về sức mạnh mà anh đang nắm giữ.
Khi họ đến nơi, cảnh quan hùng vĩ của miền núi phía bắc hiện ra trước mắt. Ngôi đền cổ nằm trên một ngọn đồi cao, được bao quanh bởi những cánh rừng rậm rạp. Dù đã bị thời gian làm phai mờ, nhưng ngôi đền vẫn giữ được vẻ uy nghiêm và thần bí của nó.
“Đây chính là nơi,” Trang nói, nhìn lên ngôi đền với ánh mắt thán phục. “Ngôi đền này từng là trung tâm của một nền văn minh cổ đại. Người dân ở đây tin rằng vị thần đã ban phước cho họ và bảo vệ họ khỏi những thảm họa tự nhiên.”
Minh gật đầu, cảm nhận một luồng năng lượng mạnh mẽ từ chiếc vòng cổ trong túi mình. “Tớ cảm thấy như có điều gì đó đang chờ đợi chúng ta ở đây.”
Cả ba bắt đầu bước vào ngôi đền, ánh sáng yếu ớt từ mặt trời xuyên qua những khe hở trên mái đền, tạo ra những vệt sáng lung linh trên nền đá. Tiến đi trước, tay cầm đèn pin, soi rọi từng bước chân cẩn thận.
“Chúng ta nên tìm gì trước?” Tiến hỏi, giọng anh vang lên trong không gian tĩnh lặng của ngôi đền.
“Chúng ta cần tìm một khu vực trung tâm—nơi có thể đã từng diễn ra các nghi lễ quan trọng,” Trang trả lời, mắt nhìn quanh. “Ở đó, chúng ta có thể tìm thấy những dấu tích còn sót lại hoặc những chỉ dẫn về sức mạnh của vị thần.”
Khi họ tiến sâu vào trong đền, Minh bỗng cảm nhận được một sự hiện diện kỳ lạ. Anh cảm thấy như có ai đó đang theo dõi họ từ bóng tối. “Các cậu có cảm thấy điều gì lạ không?” Minh hỏi, giọng anh khẽ run.
Trang dừng lại, đôi mắt sắc bén của cô quét qua không gian xung quanh. “Có thể chúng ta không phải là những người duy nhất đến đây.”
Ngay lúc đó, từ trong bóng tối, một tiếng động khẽ vang lên. Minh, Tiến, và Trang quay lại, thấy một nhóm người lạ mặt đang tiến về phía họ. Họ mặc trang phục đen, che kín mặt, và trong tay họ là những vũ khí sắc bén.
“Mấy người là ai?” Tiến hét lên, cầm chặt đèn pin trong tay như thể đó là thứ vũ khí duy nhất anh có.
“Chúng ta đến để lấy thứ thuộc về mình,” một người trong số họ nói, giọng đầy thách thức. “Chiếc vòng cổ đó không thuộc về ngươi, và nếu ngươi không giao nó ra, chúng ta sẽ lấy nó bằng vũ lực.”
Minh bước lên, đứng chắn trước Tiến và Trang, đôi mắt anh rực lên sự quyết tâm. “Tôi sẽ không để các người lấy nó. Chiếc vòng này mang trong mình sức mạnh mà các người không hiểu được. Nó cần phải được bảo vệ, không phải bị lạm dụng.”
Một nụ cười nham hiểm hiện lên trên khuôn mặt kẻ dẫn đầu. “Ngươi không biết mình đang đối đầu với ai đâu. Hãy giao nó ra, hoặc chuẩn bị đối mặt với cơn thịnh nộ của chúng ta.”
Minh không đáp lời, anh cảm thấy luồng năng lượng từ chiếc vòng cổ bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể. Anh nhắm mắt lại, tập trung cảm nhận sức mạnh bên trong mình, như thể đang tìm cách kích hoạt nó.
“Minh, cẩn thận!” Trang hét lên khi thấy kẻ địch lao tới.
Minh mở mắt ra, và ngay lập tức, một luồng năng lượng mạnh mẽ bùng lên từ tay anh, tạo thành một làn sóng xung kích đẩy lùi những kẻ tấn công. Mặt đất rung chuyển, và những bức tường của ngôi đền như vang vọng lại âm thanh của sức mạnh thần thánh.
Tiến và Trang kinh ngạc nhìn Minh, họ không thể tin vào mắt mình. Những kẻ tấn công bị đánh bật ra xa, ngã xuống đất với vẻ mặt hoảng sợ. Minh đứng thẳng, đôi mắt anh ánh lên một sự quyết đoán mới.
“Rời khỏi đây, trước khi tôi mất kiên nhẫn,” Minh nói, giọng anh trầm và uy lực.
Những kẻ tấn công nhìn nhau, rồi nhanh chóng rút lui, biến mất vào bóng tối của rừng rậm. Khi không còn ai ở lại, Minh thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng anh vẫn còn rất nhiều câu hỏi.
“Minh… Cậu vừa làm gì thế?” Tiến hỏi, vẫn còn chưa hết sững sờ.
Minh nhìn xuống đôi tay mình, vẫn còn cảm nhận được luồng năng lượng đó. “Tớ không biết nữa. Nhưng tớ nghĩ đó là sức mạnh của vị thần. Nó… đã bảo vệ chúng ta.”
Trang bước tới, đặt tay lên vai Minh. “Cậu đã làm rất tốt. Nhưng chúng ta cần phải hiểu rõ hơn về sức mạnh này, và tìm ra cách để kiểm soát nó. Rất có thể đây chỉ là khởi đầu cho những gì chúng ta sẽ phải đối mặt.”
Minh gật đầu, đôi mắt anh ánh lên sự quyết tâm. “Tớ biết. Chúng ta phải tiếp tục tìm kiếm. Ngôi đền này có thể chứa câu trả lời mà chúng ta cần.”
Cả ba tiếp tục tiến sâu vào ngôi đền, biết rằng họ đã bắt đầu một cuộc hành trình đầy hiểm nguy. Nhưng với sức mạnh thần thoại bên trong Minh, họ tin rằng mình có thể đối mặt với bất kỳ thử thách nào để bảo vệ di sản quý giá của nhân loại.