Người Lái Xe Lửa Thần Thánh - Chương 10
Chương 10: Bình Minh Mới
Ánh bình minh dần dần soi rọi những tia sáng đầu tiên trên đường chân trời khi Trần Dương và nhóm bạn đồng hành rời khỏi hang động nơi ác thần Xích Lôi bị đánh bại. Không khí buổi sáng trong lành và dịu mát, như thể thiên nhiên đang tươi mới trở lại sau cơn bão đen tối vừa qua.
Cả nhóm đi bộ qua khu rừng, nơi cây cối bắt đầu hồi sinh, những cành lá xanh tươi dần phủ kín những cành khô héo. Trần Dương cảm nhận được sự bình yên trở lại trong lòng, nhưng ông biết rằng đây không phải là kết thúc của hành trình. Thế giới này luôn tồn tại những mối đe dọa tiềm tàng, và ông sẽ luôn phải sẵn sàng.
Khi họ trở về nhà ga, một không khí hân hoan bao trùm nơi này. Những người dân địa phương, nghe tin về sự trở lại của nhóm, đã tụ tập đông đủ để chào đón họ. Mọi người đều biết rằng một trận chiến lớn vừa diễn ra, và nhờ sự dũng cảm của Trần Dương cùng các bạn đồng hành, ngôi làng đã được cứu thoát khỏi thảm họa.
“Anh Dương!” Một giọng nói quen thuộc vang lên. Minh chạy tới, ánh mắt sáng rực niềm vui. “Anh đã làm được! Anh đã cứu tất cả chúng ta!”
Trần Dương mỉm cười, nhìn Minh với ánh mắt đầy tình cảm. “Minh, chúng ta đã làm điều đó cùng nhau. Không ai trong chúng ta có thể làm điều này một mình.”
Minh gật đầu, lòng đầy tự hào. “Anh là người hùng của chúng ta, anh Dương. Tất cả chúng tôi đều nợ anh một ân huệ lớn.”
Trần Dương lắc đầu, sự khiêm tốn hiện rõ trên khuôn mặt. “Tôi không phải là người hùng. Tôi chỉ làm những gì cần phải làm để bảo vệ mọi người. Điều quan trọng nhất là chúng ta đã đứng vững bên nhau và không từ bỏ.”
Lâm, người đồng nghiệp thân thiết của Trần Dương, bước tới, cười tươi. “Anh Dương, tôi nghĩ rằng anh xứng đáng có một thời gian nghỉ ngơi. Chúng ta đã chiến đấu hết mình, và bây giờ là lúc tận hưởng một chút bình yên.”
Trần Dương nhìn quanh, cảm nhận được sự yên bình tràn ngập không gian. Nhưng trong thâm tâm, ông biết rằng trách nhiệm của mình không cho phép ông nghỉ ngơi quá lâu. Sứ mệnh của ông không kết thúc chỉ với việc đánh bại Xích Lôi. Thế giới luôn có những mối đe dọa, và sẽ luôn cần những người sẵn sàng bảo vệ nó.
“Phải, tôi nghĩ chúng ta có thể nghỉ ngơi một chút,” Trần Dương nói, mỉm cười. “Nhưng chúng ta cũng cần chuẩn bị cho bất kỳ điều gì có thể xảy ra tiếp theo. Thế giới này cần những người sẵn sàng bảo vệ nó.”
Ngày hôm sau, Trần Dương trở lại với công việc lái tàu của mình. Ông cảm thấy niềm vui khi được trở lại với những chuyến tàu, với những hành khách thân thuộc. Nhưng giờ đây, ông không chỉ là một người lái tàu bình thường. Ông là người bảo vệ, người sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để giữ cho con đường và những người lữ hành được an toàn.
Một buổi sáng, khi đoàn tàu đang lăn bánh trên những con đường quen thuộc, Trần Dương nhìn ra ngoài cửa sổ. Ánh nắng sớm chiếu rọi qua những cành lá xanh mướt, chiếu sáng con đường phía trước. Ông cảm thấy một niềm hạnh phúc bình dị, một sự yên bình mà ông đã chiến đấu để giành lấy.
Minh ngồi bên cạnh Trần Dương, hỏi khẽ, “Anh Dương, anh có nghĩ rằng chúng ta sẽ phải đối mặt với những nguy hiểm khác không?”
Trần Dương mỉm cười, nhìn về phía trước. “Chắc chắn là sẽ có, Minh. Thế giới này luôn tồn tại những điều mà chúng ta không thể lường trước. Nhưng điều quan trọng là chúng ta đã sẵn sàng. Và chúng ta sẽ luôn bảo vệ mọi người, dù có chuyện gì xảy ra.”
Minh gật đầu, ánh mắt kiên định. “Em sẽ luôn ở bên anh, anh Dương. Chúng ta sẽ cùng nhau bảo vệ con đường này.”
Trần Dương đặt tay lên vai Minh, cảm thấy sự gắn kết mạnh mẽ giữa họ. “Cảm ơn cậu, Minh. Chúng ta sẽ làm điều đó cùng nhau.”
Đoàn tàu tiếp tục lăn bánh, đưa Trần Dương và những hành khách đi qua những cảnh đẹp của đất nước. Những ngọn núi hùng vĩ, những cánh đồng bạt ngàn, và những ngôi làng yên bình trôi qua ngoài cửa sổ. Mỗi khúc quanh của con đường, mỗi tiếng còi tàu vang lên, đều là dấu hiệu cho một cuộc sống mới, một bình minh mới.
Khi tàu đi qua một đoạn đường dốc, Trần Dương cảm thấy một cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng. Ông biết rằng dù có những thử thách nào đang chờ đợi phía trước, ông sẽ luôn sẵn sàng. Với sức mạnh của mình, với lòng dũng cảm và sự hỗ trợ của những người bạn đồng hành, ông sẽ tiếp tục bảo vệ thế giới này khỏi bất kỳ thế lực đen tối nào.
Bình minh mới đã đến, và với nó, Trần Dương biết rằng mình sẽ luôn đứng vững, luôn tiến lên phía trước, không bao giờ từ bỏ sứ mệnh của mình.
Hết chương 10 và hết truyện