Người Lái Xe Lửa Thần Thánh - Chương 2
Chương 2: Sức Mạnh Mới
Sau chuyến hành trình kỳ lạ qua cây cầu Phù Lâm, Trần Dương trở về nhà với một tâm trạng rối bời. Ông ngồi trước cửa sổ, nhìn ra ngoài trời, mưa vẫn còn rơi lất phất. Ánh sáng kỳ lạ và cảm giác sức mạnh từ đêm trước vẫn ám ảnh trong tâm trí ông.
Bà Mai, vợ ông, bước vào phòng với một tách trà nóng. “Anh sao vậy? Cả đêm qua trông anh không yên,” bà hỏi, lo lắng nhìn ông.
Trần Dương lắc đầu, cầm tách trà từ tay vợ. “Không có gì đâu, Mai. Chỉ là đêm qua… có một vài chuyện lạ xảy ra trên tàu.”
Bà Mai ngồi xuống bên cạnh chồng, ánh mắt đầy quan tâm. “Chuyện gì vậy anh? Anh nói em nghe đi, có phải có tai nạn gì không?”
Ông đặt tách trà xuống bàn, ngẫm nghĩ một lúc rồi kể lại mọi thứ đã xảy ra đêm qua, từ ánh sáng kỳ lạ cho đến cảm giác sức mạnh đang trào dâng trong cơ thể. Khi kể đến đoạn ông đã giữ cho con tàu ổn định trên cây cầu dù gió mạnh thế nào, giọng ông chùng xuống, mắt nhìn xa xăm.
Bà Mai nghe xong, kinh ngạc không nói nên lời. Bà nắm chặt tay chồng, đôi mắt lo lắng. “Có lẽ anh đã được ban cho một thứ gì đó, nhưng đó là gì?”
Trần Dương thở dài, nhìn lại đôi tay mình. “Anh không biết, nhưng từ đêm qua, anh cảm thấy mình khác biệt. Anh cảm nhận được một nguồn năng lượng khổng lồ trong người… Như thể có một thế lực thần thánh nào đó đã chạm vào anh.”
Bà Mai im lặng một lúc lâu, rồi nhẹ nhàng nói, “Có lẽ anh nên gặp thầy Tâm. Ông ấy là người có hiểu biết về những hiện tượng lạ. Biết đâu ông ấy có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn.”
Trần Dương suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu đồng ý. Thầy Tâm, một ông lão sống ở vùng ngoại ô, nổi tiếng với kiến thức sâu rộng về những điều huyền bí và những câu chuyện cổ xưa. Nếu có ai hiểu được chuyện này, thì chỉ có thể là ông ấy.
Ngày hôm sau, Trần Dương đến nhà thầy Tâm. Ngôi nhà nằm trên một ngọn đồi nhỏ, xung quanh là cây cối rậm rạp, tạo nên một không gian yên tĩnh và bí ẩn. Trần Dương bước lên bậc thang bằng đá cũ kỹ, cảm giác như đang bước vào một thế giới khác.
Thầy Tâm, với dáng người nhỏ nhắn nhưng ánh mắt sắc bén, mời Trần Dương vào trong. Ông lắng nghe câu chuyện của Trần Dương một cách chăm chú, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.
“Ánh sáng mà anh nhìn thấy,” thầy Tâm bắt đầu, giọng trầm ấm, “không phải là ánh sáng bình thường. Đó có thể là dấu hiệu của một vị thần cổ xưa, người bảo vệ những con đường và lữ hành.”
Trần Dương ngạc nhiên. “Một vị thần? Nhưng tại sao lại chọn tôi?”
Thầy Tâm mỉm cười, ánh mắt đầy ẩn ý. “Những vị thần không chọn người ngẫu nhiên. Anh Trần, có lẽ anh đã được chọn vì một lý do nào đó. Sức mạnh mà anh cảm nhận được là sức mạnh thần thánh, và nó không chỉ để cho riêng anh. Anh có một sứ mệnh, một trách nhiệm lớn lao.”
Trần Dương lặng người, cảm nhận được sự nghiêm trọng trong lời nói của thầy Tâm. “Sứ mệnh đó là gì?”
“Anh phải bảo vệ những người trên những con đường anh đi qua. Những mối nguy hiểm mà anh gặp phải không chỉ là những thử thách ngẫu nhiên. Chúng sẽ ngày càng nhiều và nguy hiểm hơn. Anh cần phải sẵn sàng.”
Trần Dương cảm thấy tim mình đập mạnh. “Nhưng làm sao tôi có thể làm được điều đó? Tôi chỉ là một người lái xe lửa.”
Thầy Tâm nhìn thẳng vào mắt ông, giọng nói kiên định. “Anh không chỉ là một người lái xe lửa nữa. Anh là người bảo vệ, người được chọn để đối mặt với những thế lực đen tối trên con đường của mình. Sức mạnh trong anh sẽ giúp anh làm điều đó, nhưng anh cũng cần phải học cách kiểm soát và sử dụng nó một cách khôn ngoan.”
Trần Dương gật đầu, lòng đầy quyết tâm. Ông biết rằng từ giây phút này, cuộc sống của mình sẽ không bao giờ còn như trước nữa. Ông sẽ phải đối mặt với những nguy hiểm chưa từng có, nhưng với sức mạnh mới trong người và sự hướng dẫn của thầy Tâm, ông tin rằng mình có thể vượt qua tất cả.
Trở về nhà, Trần Dương bắt đầu tập luyện kiểm soát sức mạnh của mình. Mỗi ngày, ông dành thời gian rèn luyện, tìm hiểu về khả năng mới của mình. Ông nhận ra mình có thể nâng những vật nặng một cách dễ dàng, chạy nhanh hơn và thậm chí là cảm nhận được những nguy hiểm tiềm tàng từ xa. Nhưng đồng thời, ông cũng phải học cách kiềm chế và sử dụng sức mạnh một cách hợp lý.
Đêm lại đến, Trần Dương bước lên tàu, chuẩn bị cho một chuyến hành trình mới. Nhưng lần này, ông không còn là người lái xe lửa bình thường nữa. Ông đã trở thành một người bảo vệ, một người với sứ mệnh thiêng liêng. Và ông biết rằng, mình sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách hơn nữa trên con đường phía trước.
Hết chương 2