Người Lái Xe Lửa - Chương 1
Chương 1: Phép Mầu Trên Tuyến Đường
Linh ngồi vững vàng trên ghế điều khiển, đôi tay chắc chắn giữ lấy tay lái của chuyến tàu đêm từ thành phố lớn về quê. Màn đêm bao phủ, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ đèn tàu chiếu sáng con đường mờ mịt phía trước. Âm thanh đều đặn của bánh xe lăn trên đường ray là nhạc nền cho chuyến hành trình bình yên.
“Linh, có tin bão trên tuyến đường phía trước,” giọng của nhân viên thông báo qua radio, cắt đứt sự tĩnh lặng. “Hãy chú ý và chuẩn bị cho tình huống khẩn cấp.”
Linh gật đầu, không thấy có gì đáng lo lắng. Cơn bão mùa hè thường không nghiêm trọng như cảnh báo, và anh đã xử lý không ít lần. Nhưng chỉ vài phút sau, bầu trời bắt đầu tối sầm lại, và những cơn gió dữ dội khiến tàu rung lắc mạnh mẽ.
“Mình có cảm giác điều này không ổn,” Linh lẩm bẩm, mắt chăm chú vào bảng điều khiển. Đột nhiên, ánh sáng chói lọi từ ngoài cửa sổ khiến anh phải nheo mắt. Một đám mây ánh sáng lấp lánh bao trùm lấy tàu, khiến không khí trong cabin trở nên nặng nề.
“Linh, tình hình trở nên nguy hiểm!” Giọng nói của nhân viên thông báo trong radio đã trở nên hoảng loạn. “Cầu sắt phía trước đang bị đe dọa!”
“Đã hiểu!” Linh trả lời, cố gắng giữ bình tĩnh. Anh kéo mạnh cần điều khiển, cảm nhận được sự căng thẳng trong tay lái. Tàu bắt đầu giảm tốc độ, nhưng cơn bão dường như không có dấu hiệu dịu lại.
Bất ngờ, một ánh sáng kỳ lạ xuất hiện ngay trước mắt Linh. Anh cố gắng nhìn rõ hơn và thấy một hình dáng mơ hồ đứng giữa đường ray, ánh sáng quanh nó khiến tất cả mọi thứ trở nên mờ ảo. Linh không thể tin vào mắt mình khi hình dáng đó dần hiện rõ thành một hình người, mặc trang phục ánh bạc tỏa sáng.
“Ngươi… ngươi là ai?” Linh thì thầm, cố gắng làm quen với hiện thực.
“Người lái xe lửa, ta là thần hộ mệnh của tuyến đường này,” giọng nói vang vọng nhưng êm ái, “Ngươi đã được chọn để bảo vệ chuyến hành trình này khỏi những nguy hiểm siêu nhiên.”
“Nhưng tôi chỉ là một người lái xe lửa bình thường,” Linh nói, vẻ mặt bối rối.
“Ngươi sẽ không còn bình thường nữa,” thần hộ mệnh trả lời, “Ta ban cho ngươi sức mạnh để đối mặt với những thế lực vượt ngoài khả năng của con người. Sử dụng nó để bảo vệ hành khách và tàu.”
Ánh sáng xung quanh thần hộ mệnh dần giảm đi, và hình dáng đó tan biến vào không khí. Linh cảm thấy cơ thể mình đang bị tràn ngập bởi một nguồn sức mạnh lạ lùng, như thể từng tế bào trong anh đều sáng lên một cách kỳ diệu. Anh cảm nhận được một sự kết nối sâu xa với con tàu và đường ray.
Linh nhìn qua cửa sổ, thấy con đường phía trước đang bị lấp bởi những mảnh vỡ và cây cối gãy đổ do cơn bão. “Tôi sẽ làm điều đó,” Linh khẳng định với chính mình, quyết tâm rõ ràng.
Anh nhanh chóng điều chỉnh cần điều khiển, dùng sức mạnh mới của mình để kiểm soát tàu một cách hoàn hảo. Dù cơn bão vẫn gầm rú bên ngoài, tàu từ từ vượt qua đoạn đường bị cản trở. Linh có thể cảm nhận sự rung lắc giảm dần, và tàu cuối cùng đã an toàn vượt qua khu vực nguy hiểm.
“Chúng ta đã qua được rồi,” Linh thở phào nhẹ nhõm khi tàu dần ổn định. Anh biết rằng chuyến hành trình này không chỉ là một nhiệm vụ bình thường nữa, mà là một sứ mệnh lớn lao. Sức mạnh thần thánh giờ đây là một phần của anh, và anh phải dùng nó để bảo vệ mọi người trên chuyến tàu này.
Kết thúc Chương 1.