Người Ngoài Hành Tinh Giữa Chúng Ta - Chương 6
Chương 6: Liên kết với một nền văn minh cổ đại
Với sự giúp đỡ của Tiến sĩ Khải, nhóm nghiên cứu đã có trong tay nhiều tài liệu và bức vẽ cổ đại quan trọng. Huyền và Minh dành cả ngày lẫn đêm để phân tích những thông tin mới này, hy vọng sẽ tìm ra thêm manh mối về nhóm người cổ đại đã tiếp xúc với người ngoài hành tinh.
Trong phòng thí nghiệm, Minh chăm chú đọc một bản dịch của một văn bản cổ đại. “Tiến sĩ Huyền, hãy xem điều này. Có một đoạn mô tả về một ‘ánh sáng từ trời’ đã mang lại những kỹ năng và khả năng đặc biệt cho một nhóm người.”
Huyền tiến lại gần, xem xét đoạn văn. “Điều này khớp với những gì chúng ta đã phát hiện. Những người này có thể là tổ tiên của những người có dấu hiệu đặc biệt mà chúng ta đang nghiên cứu.”
Minh gật đầu. “Đúng vậy. Và nếu chúng ta có thể tìm ra thêm bằng chứng về sự liên kết này, chúng ta sẽ tiến gần hơn đến việc giải mã hoàn toàn bí ẩn.”
Ngày hôm sau, Huyền và Minh trở lại khu vực khảo cổ cùng Tiến sĩ Khải. Họ khám phá một ngôi đền cổ, nơi mà Tiến sĩ Khải tin rằng sẽ có thêm manh mối về sự tiếp xúc giữa người cổ đại và người ngoài hành tinh.
Trong ngôi đền, các bức tường được trang trí bằng những bức vẽ tinh xảo và các ký tự cổ. Khải chỉ vào một bức vẽ lớn, miêu tả một nhóm người đang gặp gỡ với những sinh vật kỳ lạ từ bầu trời.
“Đây chính là bằng chứng mà chúng ta cần,” Khải nói. “Những sinh vật này rõ ràng không phải là con người. Có thể họ chính là những người ngoài hành tinh mà chúng ta đang tìm kiếm.”
Huyền cảm thấy tim mình đập nhanh hơn khi nhìn thấy bức vẽ. “Nếu chúng ta có thể giải mã được các ký tự xung quanh bức vẽ này, chúng ta có thể tìm ra thêm thông tin về cuộc gặp gỡ này.”
Buổi tối, trở về phòng thí nghiệm, Huyền và Minh bắt đầu làm việc với các chuyên gia ngôn ngữ cổ để giải mã các ký tự. Họ làm việc không ngừng nghỉ, cảm nhận được rằng họ đang tiến gần hơn đến sự thật.
“Sau vài giờ làm việc, họ đã giải mã được một phần của văn bản. Minh, mắt sáng lên, đọc to đoạn văn đã được giải mã. “Ánh sáng từ trời đã mang đến cho chúng ta những kiến thức và sức mạnh mới. Chúng ta phải bảo vệ và truyền lại cho các thế hệ sau.”
Huyền ngồi lặng thinh, suy nghĩ về những từ ngữ này. “Điều này có nghĩa là những người cổ đại đã nhận được kiến thức và sức mạnh từ người ngoài hành tinh. Và có thể họ đã truyền lại qua các thế hệ, dẫn đến những dấu hiệu đặc biệt mà chúng ta thấy ngày nay.”
Ngày hôm sau, Huyền và Minh gặp lại Lan, Hoàng và An để chia sẻ những phát hiện mới nhất. Họ cùng nhau ngồi trong một căn phòng yên tĩnh, ánh nắng chiếu qua cửa sổ tạo nên một không gian ấm cúng.
Huyền bắt đầu. “Chúng tôi đã phát hiện ra rằng tổ tiên của các bạn có thể đã tiếp xúc với người ngoài hành tinh và nhận được những khả năng đặc biệt từ họ. Những dấu hiệu trên cơ thể của các bạn có thể là kết quả của sự kết hợp gen từ những cuộc gặp gỡ này.”
Lan, với đôi mắt sáng lên hy vọng, hỏi. “Điều đó có nghĩa là chúng tôi không phải là quái vật?”
Huyền mỉm cười. “Đúng vậy, Lan. Các bạn không phải là quái vật. Các bạn là những người đặc biệt, mang trong mình một phần của lịch sử và một khả năng phi thường.”
Hoàng nhìn Huyền, mắt đầy sự cảm kích. “Cảm ơn Tiến sĩ. Điều này giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về chính mình và cảm thấy tự tin hơn.”
An, với giọng nói đầy quyết tâm, nói. “Chúng tôi sẵn sàng hợp tác và giúp đỡ trong nghiên cứu. Chúng tôi muốn biết thêm về tổ tiên và khả năng của mình.”
Trong những tuần tiếp theo, Huyền và Minh cùng các đối tượng nghiên cứu tiếp tục khám phá sâu hơn về những khả năng đặc biệt. Họ thực hiện nhiều thí nghiệm và bài kiểm tra, không chỉ để hiểu rõ hơn về khả năng của họ mà còn để tìm cách kiểm soát và sử dụng chúng một cách an toàn.
Một buổi chiều, trong phòng thí nghiệm, Lan thử sử dụng khả năng phát sáng của mình để làm sáng một căn phòng tối. Minh ghi chép lại kết quả, trong khi Huyền quan sát một cách chăm chú.
“Rất tốt, Lan,” Huyền nói. “Em đã có thể kiểm soát ánh sáng một cách tốt hơn rồi.”
Lan mỉm cười, cảm thấy tự tin hơn. “Cảm ơn Tiến sĩ. Em sẽ cố gắng luyện tập thêm.”
Trong khi đó, Hoàng thử nghiệm sức mạnh của mình bằng cách nâng các vật nặng dưới sự giám sát của Minh. “Tôi cảm thấy mình có thể kiểm soát sức mạnh tốt hơn,” Hoàng nói. “Nhưng tôi vẫn cần phải cẩn thận.”
Minh gật đầu. “Đúng vậy, Hoàng. Chúng ta cần đảm bảo rằng khả năng này được sử dụng một cách an toàn và không gây hại cho ai.”
An, với khả năng đọc suy nghĩ, tham gia vào các bài tập kiểm soát tinh thần và tập trung. “Em bắt đầu hiểu rõ hơn về khả năng của mình và cách kiểm soát nó,” An nói.
Huyền mỉm cười. “Tốt lắm, An. Chúng ta sẽ tiếp tục làm việc cùng nhau để khám phá và phát triển khả năng của em.”
Một buổi tối, khi Huyền ngồi trong phòng làm việc của mình, cô cảm thấy một sự nhẹ nhõm và hy vọng. Cô biết rằng công việc của mình và nhóm nghiên cứu đã giúp đỡ những người có dấu hiệu đặc biệt, và họ đã tiến gần hơn đến việc giải mã hoàn toàn bí ẩn.
Cô mở máy tính và bắt đầu viết nhật ký về những phát hiện và trải nghiệm của mình. Trong lòng cô biết rằng cuộc hành trình này còn dài, nhưng với mỗi bước tiến, họ đang tiến gần hơn đến sự thật và giúp đỡ những người đang gặp khó khăn.
Ngoài cửa sổ, bầu trời đêm lấp lánh những ngôi sao. Huyền nhìn lên và thầm nghĩ về những bí ẩn của vũ trụ, về những gì còn chưa được khám phá. Cô biết rằng nhiệm vụ của mình chỉ mới bắt đầu, nhưng cô sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức để tìm ra sự thật và bảo vệ những người mà cô đang nghiên cứu.