Người Phục Hồi Những Ký Ức - Chương 3
Chương 3: Vụ Án Đầu Tiên
Khi tin tức về thành công của phương pháp mới trong việc hồi phục ký ức lan truyền, không chỉ những bệnh nhân bị ám ảnh bởi quá khứ tìm đến Tiến sĩ Linh, mà còn cả những người từ bên ngoài ngành y tế. Một trong số đó là Đại úy Thảo, một điều tra viên của sở cảnh sát thành phố, người đã nghe nói về khả năng đặc biệt của Tiến sĩ Linh và hy vọng anh có thể giúp trong một vụ án mà đội của cô đang vật lộn để giải quyết.
Một buổi sáng sớm, Đại úy Thảo gọi điện cho Tiến sĩ Linh, giọng nói của cô trực tiếp và nghiêm túc. “Tiến sĩ Linh, tôi là Đại úy Thảo từ sở cảnh sát thành phố. Tôi muốn nhờ sự giúp đỡ của ông trong một vụ án phức tạp. Có thể chúng tôi đến gặp ông không?”
Tiến sĩ Linh đồng ý mà không chần chừ. Anh biết rằng đây có thể là cơ hội để kiểm chứng khả năng của mình trong một lĩnh vực hoàn toàn mới.
Đến cuối buổi sáng hôm đó, Đại úy Thảo và một nhân viên điều tra khác, Anh Khoa, đã có mặt tại phòng làm việc của Tiến sĩ Linh. Họ mang theo hồ sơ của một nạn nhân bắt cóc – một cô gái trẻ tên là Minh Anh, người đã được giải cứu gần đây nhưng không thể nhớ bất cứ chi tiết nào về thủ phạm hay địa điểm bị giữ.
“Minh Anh rất sốc và bị ám ảnh bởi trải nghiệm của mình. Cô ấy không thể nhớ bất kỳ chi tiết nào có thể giúp chúng tôi xác định kẻ bắt cóc,” Đại úy Thảo giải thích. “Chúng tôi hy vọng rằng với sự giúp đỡ của ông, chúng tôi có thể khôi phục ký ức của cô ấy và tìm ra manh mối.”
Tiến sĩ Linh nhận thấy trách nhiệm nặng nề đặt lên vai mình, nhưng anh cũng cảm thấy sự phấn khích về khả năng thực sự tạo ra sự khác biệt. Anh đồng ý gặp Minh Anh và bắt đầu lên kế hoạch cho các buổi trị liệu.
Khi Minh Anh được đưa đến, cô ấy trông rất căng thẳng và lo lắng. Tiến sĩ Linh dành thời gian để xây dựng lòng tin và giúp cô cảm thấy thoải mái trước khi bắt đầu bất kỳ trị liệu nào.
“Minh Anh, tôi ở đây để giúp cô. Chúng tôi sẽ làm việc cùng nhau để cô có thể nhớ lại những gì đã xảy ra, nhưng chỉ khi nào cô sẵn sàng,” Tiến sĩ Linh nói, giọng nhẹ nhàng và đầy sự an ủi.
Minh Anh gật đầu, và họ bắt đầu. Giống như các trường hợp trước, Tiến sĩ Linh dẫn dắt Minh Anh vào trạng thái thôi miên nhẹ và từ từ hướng dẫn cô lùi về những ký ức mà cô đã chặn lại.
Quá trình trị liệu diễn ra chậm rãi và cẩn thận. Cuối cùng, Minh Anh bắt đầu mô tả một căn phòng tối, mùi của gỗ mốc, và tiếng của một giọng nói đặc biệt.
“Anh ta có giọng nói khàn khàn, và luôn nhai kẹo cao su,” Minh Anh thì thầm, mắt vẫn nhắm nghiền.
Mỗi chi tiết Minh Anh cung cấp đều được Tiến sĩ Linh và các điều tra viên ghi chép lại cẩn thận. Sau vài buổi trị liệu, họ đã thu thập đủ thông tin để bắt đầu điều tra những địa điểm và nghi phạm tiềm năng.
Khi Minh Anh tiếp tục hồi phục và trở nên tự tin hơn trong việc chia sẻ ký ức của mình, cả đội của Đại úy Thảo và Tiến sĩ Linh bắt đầu cảm nhận được hy vọng về việc giải quyết vụ án. Tiến sĩ Linh không chỉ cảm thấy vui mừng vì đã giúp đỡ được Minh Anh mà còn nhận ra rằng công việc của mình có thể vươn xa hơn nhiều so với phòng khám của anh.