Người Sáng Lập Sàn Giao Dịch Amsterdam - Chương 2
Chương 2: Khám Phá Thành Phố
Ánh nắng ban mai chiếu sáng những con phố nhỏ của Amsterdam, phản chiếu trên những bức tường gạch cổ kính. John đứng bên bến cảng, nơi những chiếc thuyền lớn neo đậu, chở đầy hàng hóa từ khắp nơi trên thế giới. Không khí tràn đầy sự hối hả và nhộn nhịp, khiến anh cảm thấy như mình vừa bước vào một thế giới hoàn toàn mới.
“Đi nào, John!” Martin kêu lên, kéo anh ra khỏi những suy nghĩ miên man. “Chúng ta cần gặp gỡ một số thương nhân và lập kế hoạch cho cuộc họp.”
“Hãy dẫn tôi đi,” John nói, cảm thấy háo hức. Họ bắt đầu đi bộ dọc theo con phố đông đúc, nơi người dân buôn bán và trò chuyện sôi nổi. John nhìn xung quanh, chăm chú quan sát mọi thứ—các quầy hàng, những chiếc thuyền, và những người thương nhân bận rộn.
“Ở đây có nhiều hàng hóa quý giá,” Martin nói, chỉ tay về phía một quầy hàng bày bán các loại gia vị. “Hàng từ Ấn Độ, châu Phi, và cả châu Mỹ. Mỗi thứ đều có giá trị riêng.”
“Tôi chưa bao giờ thấy nhiều hàng hóa phong phú đến vậy,” John thốt lên. “Nơi này thật sự là trung tâm thương mại.”
“Đúng vậy. Nhưng cũng có nhiều rủi ro,” Martin nói, vẻ mặt trở nên nghiêm túc. “Các thương nhân ở đây không chỉ cạnh tranh về giá cả mà còn về uy tín. Một giao dịch thất bại có thể hủy hoại danh tiếng của họ.”
“Vậy chúng ta cần làm điều gì đó khác biệt,” John nói, ngọn lửa trong lòng anh lại bùng cháy. “Chúng ta sẽ tạo ra một cách thức giao dịch minh bạch hơn, nơi mọi người có thể tin tưởng lẫn nhau.”
Khi họ đi tới một quán cà phê nhỏ, John thấy một nhóm thương nhân đang ngồi quanh bàn, tranh luận sôi nổi. “Chúng ta có thể bắt đầu từ đây,” Martin nói. “Hãy để tôi giới thiệu với họ.”
John cảm thấy hồi hộp khi Martin dẫn anh đến bàn. “Xin chào, các bạn. Đây là John, một thương nhân mới đến từ… nơi xa,” Martin giới thiệu.
“John? Ngươi có ý tưởng gì thú vị cho chúng ta không?” một người đàn ông có vẻ ngoài sắc sảo, tên là Pieter, hỏi.
“Tôi nghĩ rằng chúng ta có thể cải cách cách thức giao dịch,” John bắt đầu, cố gắng giữ bình tĩnh. “Chúng ta cần một phương pháp để mọi người có thể tham gia mua bán một cách minh bạch và công bằng.”
“Minh bạch?” Pieter nhướng mày. “Ngươi nghĩ điều đó có thể xảy ra trong một thế giới đầy cạnh tranh như thế này sao?”
“Tại sao không?” John nói, dũng cảm hơn. “Nếu chúng ta có thể thiết lập một quy trình rõ ràng, mọi người sẽ tin tưởng lẫn nhau hơn. Chúng ta có thể tổ chức một sàn giao dịch, nơi mọi người có thể gặp nhau và giao dịch công khai.”
Một người khác trong nhóm, một phụ nữ tên là Clara, nhìn John với sự tò mò. “Và ngươi nghĩ chúng ta sẽ làm điều đó như thế nào?”
“Chúng ta có thể bắt đầu bằng việc thu thập thông tin về hàng hóa, giá cả và người mua. Mọi người sẽ biết rõ hơn về những gì đang diễn ra,” John giải thích. “Đồng thời, chúng ta có thể tạo ra một quy định về việc giao hàng và thanh toán.”
Martin gật đầu. “Đó là một ý tưởng hay. Nhưng sẽ cần sự đồng lòng từ tất cả các thương nhân.”
“Đúng vậy,” John nói. “Chúng ta cần sự ủng hộ từ những người có ảnh hưởng như Pieter và Clara. Nếu các bạn đứng về phía chúng tôi, mọi người sẽ dễ dàng chấp nhận.”
Pieter ngẫm nghĩ. “Và nếu thất bại thì sao? Ngươi sẽ gánh chịu mọi trách nhiệm?”
“Đúng vậy. Nếu không thành công, tôi sẽ là người chịu trách nhiệm. Nhưng tôi tin rằng chúng ta có thể làm điều này,” John khẳng định.
Clara mỉm cười. “Tôi thích sự tự tin của ngươi. Hãy tổ chức một cuộc họp và mời những thương nhân khác tham gia. Chúng ta sẽ xem họ nghĩ gì.”
“Chúng ta cần một địa điểm,” Martin nói. “Có thể là bên bờ sông, nơi mọi người có thể dễ dàng đến.”
“Đúng vậy, hãy làm như vậy!” John nói, hào hứng. “Tôi sẽ chuẩn bị tài liệu cho cuộc họp, và chúng ta sẽ cùng nhau thực hiện.”
Khi cuộc thảo luận tiếp tục, John cảm thấy một làn sóng hứng khởi trong lòng. Đây là cơ hội để thay đổi cách thức giao dịch, và anh quyết tâm không để điều gì cản trở.
Khi rời khỏi quán cà phê, John và Martin cùng nhau đi dạo dọc theo bờ sông. “Ngươi nghĩ họ sẽ đồng ý không?” Martin hỏi.
“Tôi hy vọng là có,” John nói. “Nếu chúng ta có thể thuyết phục họ, điều này sẽ không chỉ thay đổi cuộc sống của chúng ta mà còn có thể làm nên lịch sử.”
Martin nhìn John với ánh mắt đầy hy vọng. “Tôi tin rằng điều tốt đẹp sẽ đến. Chúng ta hãy chuẩn bị thật kỹ cho cuộc họp.”
Cả hai cùng nhau bước đi, lòng tràn đầy quyết tâm và niềm hy vọng cho một tương lai mới. Những con sóng bên bờ sông gợn lên, như một điềm báo cho những thay đổi lớn lao đang đến gần.