Người Thông Thái và Thương Gia - Chương 2
Chương 2: Hành Trình Tìm Kiếm Ý Nghĩa
Sau cuộc gặp gỡ với Reuben, Isaac không thể quên được những lời nói của người thông thái. Mặc dù vẫn tiếp tục công việc kinh doanh, Isaac nhận ra rằng những niềm vui mà ông từng cảm thấy từ việc kiếm được lợi nhuận lớn không còn đủ để làm ông thỏa mãn. Ông bắt đầu cảm thấy một sự trống rỗng trong lòng, một cảm giác bất an mà trước đây ông chưa từng trải qua.
Một đêm, khi Isaac đang ngồi một mình trong văn phòng lớn, ngắm nhìn những tài sản mà ông đã tích lũy qua bao năm, ông không thể ngừng nghĩ về câu hỏi của Reuben: “Ngài có thực sự hạnh phúc không?”
Isaac lẩm bẩm một mình, “Hạnh phúc… phải chăng là điều mà tôi đã bỏ lỡ trong suốt cuộc đời mình?”
Sau một hồi suy nghĩ, Isaac quyết định quay trở lại ngôi làng nơi ông đã gặp Reuben. Ông muốn tìm hiểu sâu hơn về những gì người thông thái đã nói. Trên đường đi, Isaac suy ngẫm về cuộc đời mình, về những gì ông đã đạt được, và về những gì có thể ông đã bỏ lỡ.
Khi đến nơi, Isaac tìm thấy Reuben đang làm việc trong vườn, chăm sóc những cây cối đơn sơ. Reuben thấy Isaac tiến đến, nụ cười hiền hậu lại hiện trên khuôn mặt ông.
Reuben: (vui vẻ chào đón) “Ngài thương gia, thật vui khi thấy ngài quay trở lại. Dường như ngài có điều gì đó muốn nói?”
Isaac ngồi xuống gần Reuben, nét mặt trầm tư.
Isaac: (chân thành) “Tôi không thể quên được những gì ông đã nói. Ông đã làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi muốn hiểu rõ hơn về những gì ông đã đề cập đến. Làm thế nào để tôi có thể tìm thấy hạnh phúc thật sự?”
Reuben ngừng tay, ánh mắt ông đầy suy tư.
Reuben: “Ngài Isaac, ngài đã trải qua rất nhiều thứ trong cuộc sống, nhưng có lẽ điều quan trọng nhất mà ngài chưa từng khám phá là chính bản thân ngài. Tiền bạc, tài sản, danh vọng – tất cả những điều đó là bên ngoài. Nhưng hạnh phúc thật sự phải xuất phát từ bên trong.”
Isaac lặng im lắng nghe, từng lời nói của Reuben dường như vang vọng trong tâm trí ông.
Isaac: “Nhưng làm thế nào để tôi có thể tìm thấy điều đó? Tôi đã tích lũy rất nhiều thứ, và giờ tôi cảm thấy như mình đang lạc lối.”
Reuben mỉm cười, ánh mắt ông tràn đầy sự thấu hiểu.
Reuben: “Cuộc hành trình tìm kiếm hạnh phúc bắt đầu từ việc hiểu rõ chính mình, và từ việc chia sẻ những gì mình có với người khác. Ngài đã tích lũy được nhiều, nhưng ngài đã chia sẻ bao nhiêu?”
Isaac cảm thấy bối rối trước câu hỏi này.
Isaac: (ngập ngừng) “Chia sẻ? Tôi chưa từng nghĩ đến điều đó. Tôi luôn nghĩ rằng mình cần phải bảo vệ những gì mình có.”
Reuben gật đầu nhẹ nhàng.
Reuben: “Đó là điều tự nhiên, nhưng đôi khi, để nhận được nhiều hơn, chúng ta phải sẵn lòng cho đi. Hãy thử tìm kiếm niềm vui trong việc giúp đỡ người khác, và ngài sẽ thấy trái tim mình trở nên nhẹ nhàng hơn.”
Isaac ngẫm nghĩ về những lời nói của Reuben. Đó là một khái niệm mới mẻ đối với ông – việc cho đi để nhận lại.
Isaac: “Tôi sẽ thử. Nhưng tôi vẫn chưa chắc chắn liệu điều đó có thực sự mang lại hạnh phúc cho tôi hay không.”
Reuben đặt tay lên vai Isaac, ánh mắt ông dịu dàng và khích lệ.
Reuben: “Không ai có thể nói trước được điều gì, nhưng hãy cứ bắt đầu bằng những bước nhỏ. Hãy lắng nghe trái tim mình, và nó sẽ dẫn đường cho ngài.”
Isaac rời ngôi làng với những suy nghĩ còn mơ hồ, nhưng lần này, ông mang trong lòng một quyết tâm mới. Ông sẽ thử nghiệm lời khuyên của Reuben, bắt đầu bằng việc giúp đỡ những người xung quanh mình. Tuy nhiên, trong sâu thẳm, Isaac vẫn tự hỏi liệu hành động này có thực sự mang lại cho ông hạnh phúc mà ông đang tìm kiếm.
Với sự tò mò và hy vọng, Isaac quay trở về thành phố, sẵn sàng bắt đầu một chương mới trong cuộc đời mình.