Người Thừa Kế - Chương 2
Chương 2: Di Sản và Âm Mưu
Tiểu Bảo thức dậy với cảm giác căng thẳng dâng cao. Cô nhận ra rằng cuộc chiến để bảo vệ di sản của gia đình đã chính thức bắt đầu. Sau bữa sáng, cô quyết định tìm hiểu kỹ hơn về tình hình tài chính của gia đình và những bí mật có thể ảnh hưởng đến quyền thừa kế của mình.
Cô bước ra vườn, nơi Tiểu Linh đang tưới hoa. “Tiểu Linh, tôi muốn biết thêm về di sản của gia đình. Chúng ta cần tìm hiểu về các tài sản mà tôi sẽ thừa kế,” Tiểu Bảo nói, ánh mắt đầy quyết tâm.
“Vâng, tiểu thư,” Tiểu Linh gật đầu. “Tài sản của gia đình chủ yếu gồm đất đai, nhà cửa, và một bộ sưu tập nghệ thuật quý giá. Nhưng có một di chúc cũ mà ông nội đã để lại, có thể ảnh hưởng đến việc phân chia tài sản.”
“Di chúc cũ? Ở đâu?” Tiểu Bảo hỏi, lòng đầy hồi hộp.
“Nó được cất giữ trong thư viện cổ của gia đình. Nhưng chúng ta cần phải cẩn thận, Trương Thế Hùng có thể đã biết về nó,” Tiểu Linh đáp, ánh mắt lo lắng.
Tiểu Bảo nhíu mày. “Chúng ta không thể chần chừ. Hãy đến thư viện ngay.”
Khi cả hai đến thư viện, không gian trở nên tĩnh lặng và bí ẩn. Những giá sách cao chọc trời chứa đầy sách vở cổ, và ánh sáng yếu ớt từ cửa sổ khiến nơi đây càng thêm phần u ám. Tiểu Bảo cảm thấy hồi hộp nhưng cũng quyết tâm tìm ra sự thật.
“Ở đây, hãy tìm quanh khu vực này,” cô nói với Tiểu Linh, chỉ vào một kệ sách. “Tôi sẽ tìm bên kia.”
Cả hai bắt đầu lục lọi, lật từng trang sách cũ kỹ và tìm kiếm dấu hiệu của di chúc. Một lúc sau, Tiểu Linh đột ngột kêu lên: “Tiểu thư! Tôi tìm thấy điều gì đó!”
Tiểu Bảo chạy lại, thấy Tiểu Linh cầm một cuốn sách cũ. “Mở ra đi,” cô thúc giục.
Tiểu Linh mở sách và một tờ giấy vàng rơi ra. Cô cẩn thận nhặt lên và nhìn vào. “Đây có vẻ là di chúc!” cô thốt lên.
Tiểu Bảo giật lấy tờ giấy, tim đập mạnh. Nội dung trên giấy ghi rõ ràng về phân chia tài sản, nhưng điều khiến cô bất ngờ là tên của Trương Thế Hùng xuất hiện trong một điều khoản liên quan đến việc ông ta sẽ không được hưởng di sản nếu như có hành vi tham lam hay gây hại đến thành viên trong gia đình.
“Điều này có thể là lợi thế của chúng ta,” Tiểu Bảo nói, mỉm cười. “Nếu chúng ta có thể chứng minh rằng ông ta đang âm thầm thao túng, chúng ta có thể bảo vệ quyền lợi của mình.”
Nhưng rồi, Tiểu Bảo chợt nhận ra: “Chúng ta cần phải cẩn thận. Trương Thế Hùng không phải là người dễ dàng bị đánh bại.”
Chưa kịp nói xong, cửa thư viện bất ngờ mở ra. Trương Thế Hùng bước vào, nụ cười trên môi nhưng ánh mắt đầy âm hiểm. “Các cô đang làm gì ở đây?” hắn hỏi, giọng điệu thách thức.
Tiểu Bảo nhanh chóng giấu tờ giấy vào trong ngực. “Chúng tôi chỉ đang tìm hiểu về di sản của gia đình,” cô nói, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Thật sao? Tôi hy vọng cô không định dính vào những chuyện không nên,” hắn nói, bước lại gần. “Cô biết đấy, nhiều điều trong gia đình này không phải ai cũng có quyền biết.”
Tiểu Bảo không thể để hắn nhận ra mình đã tìm thấy di chúc. “Chúng tôi chỉ muốn hiểu rõ về tài sản mà mình sẽ thừa kế,” cô đáp, giọng đầy tự tin. “Còn ông thì sao? Ông có thực sự quan tâm đến gia đình không?”
Hắn cười khẩy. “Tôi luôn quan tâm đến gia đình. Nhưng có những cách khác để thể hiện điều đó. Đừng quên rằng một khi cô chạm vào những điều cấm kỵ, cô có thể gặp rắc rối lớn.”
Tiểu Bảo cảm thấy lạnh gáy, nhưng cô không thể để hắn nhìn thấy sự sợ hãi. “Tôi sẽ không để ông intimidate tôi,” cô đáp lại, ngẩng cao đầu.
Hắn tiến lại gần hơn, gương mặt hắn gần như sát bên cô. “Cô nên nhớ rằng tôi luôn có cách để làm mọi thứ theo ý mình,” hắn thì thầm, rồi xoay người rời đi.
Tiểu Bảo thở phào nhẹ nhõm khi hắn khuất bóng. “Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng,” cô nói với Tiểu Linh, ánh mắt tràn đầy quyết tâm. “Chúng ta phải tìm cách bảo vệ di sản và ngăn chặn âm mưu của Trương Thế Hùng.”
“Nhưng làm thế nào?” Tiểu Linh hỏi, lo lắng.
“Chúng ta sẽ tìm kiếm thêm chứng cứ, và tôi sẽ liên lạc với những người có thể hỗ trợ. Chúng ta không đơn độc trong cuộc chiến này,” Tiểu Bảo đáp, ánh mắt sáng lên.
Cả hai rời khỏi thư viện, lòng đầy quyết tâm. Tiểu Bảo cảm thấy như mình đang ở giữa một cuộc phiêu lưu ly kỳ, nơi mà mỗi quyết định có thể quyết định số phận của cô. Mỗi bước đi đều chứa đựng những rủi ro, nhưng cô biết rằng mình không thể lùi bước. Cuộc chiến này không chỉ vì di sản, mà còn vì chính cuộc đời và danh dự của mình.