Người thương nhân và cuộc chiến với Napoleon - Chương 1
Chương 1: Giấc mơ và hiện thực
Alexander, một thương nhân thành đạt sống ở thế kỷ 21, đang lái xe trên đường về nhà sau một ngày dài làm việc. Trời bỗng đổ cơn mưa lớn, những cơn gió mạnh thổi qua, khiến anh phải dừng lại. “Chỉ một cơn bão thôi mà,” anh tự nhủ, cố gắng giữ bình tĩnh. Nhưng ngay lúc đó, một tia sét chói mắt đánh xuống gần chiếc xe, làm mọi thứ xung quanh quay cuồng.
Khi anh mở mắt ra, mọi thứ đã khác. Không còn tiếng động cơ hay ánh đèn neon, chỉ còn lại những cánh đồng xanh mướt trải dài dưới bầu trời trong xanh. Alexander hoang mang ngồi dậy, cảm thấy như mình vừa trải qua một giấc mơ kỳ lạ. “Mình đang ở đâu?” anh tự hỏi.
“Ngươi là ai?” Một giọng nói vang lên, cắt ngang suy nghĩ của anh. Alexander quay lại và thấy một người đàn ông trung niên, mặc trang phục kiểu cổ, nhìn anh với ánh mắt nghi hoặc. “Ngươi từ đâu đến?”
“Tôi… tôi không biết,” Alexander lắp bắp, “Tôi chỉ nhớ mình đang lái xe…”
“Ngươi là một kẻ lạ! Ngươi không có ngựa hay xe cộ gì sao?” Người đàn ông nhíu mày.
Alexander nhìn xung quanh, nhận ra rằng mình không thể thấy bất kỳ phương tiện hiện đại nào. “Tôi… đến từ một nơi rất xa. Tôi tên là Alexander.”
“Ta là Henri,” người đàn ông giới thiệu. “Chúng ta đang ở Pháp, trong thời kỳ của Napoleon. Ngươi đã xuyên không về quá khứ rồi.”
“Xuyên không?” Alexander bối rối. “Thời đại Napoleon? Không thể nào!”
“Ngươi có thể ở lại đây hoặc về nơi của ngươi. Nhưng trước tiên, ngươi cần phải sống sót.” Henri nhìn xung quanh, như thể đang lo sợ điều gì đó.
“Làm thế nào tôi có thể trở về?” Alexander hỏi.
“Ngươi phải tìm cách chứng tỏ giá trị của mình. Ở đây, kiến thức và tài năng của ngươi có thể tạo ra sự khác biệt lớn,” Henri nói. “Chúng ta cần chống lại Napoleon, và ngươi có thể giúp đỡ.”
Alexander cảm thấy một dòng máu dâng trào trong người. “Tôi không biết nhiều về quân sự, nhưng tôi có thể giúp về kinh tế.”
“Eo ơi, một thương nhân! Điều đó nghe có vẻ thú vị,” Henri mỉm cười. “Chúng ta cần những người như ngươi. Theo ta!”
Henri dẫn Alexander đi qua những con phố nhỏ của một ngôi làng, nơi những ngôi nhà gỗ cổ kính đứng sừng sững. Mọi người nhìn họ với ánh mắt tò mò, trong khi Alexander cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Anh có thể thấy dấu hiệu của chiến tranh đang hiện diện.
“Đây là nơi hội tụ của các lãnh đạo quân sự,” Henri giải thích khi đến một tòa nhà lớn. “Ngươi sẽ gặp họ và đưa ra ý tưởng của mình.”
Bước vào bên trong, Alexander cảm thấy hồi hộp. Những người đàn ông trong trang phục quân đội đang bàn bạc sôi nổi. Một trong số họ, một người cao lớn với bộ râu rậm, đứng lên và hỏi: “Ai đây? Tại sao chúng ta phải lãng phí thời gian với một kẻ lạ mặt?”
“Xin lỗi, tôi là Alexander,” anh nói với giọng mạnh mẽ. “Tôi đến từ một thời đại khác và tôi muốn giúp các bạn chống lại Napoleon.”
“Ngươi thật sự nghĩ mình có thể làm gì?” Người đàn ông râu rậm cười khinh bỉ.
“Tôi không chỉ là một thương nhân. Tôi có kiến thức về cách phát triển kinh tế. Chúng ta cần tài chính mạnh mẽ để duy trì quân đội,” Alexander trả lời.
“Đủ rồi!” Người đàn ông cắt lời. “Chúng ta không cần những lý thuyết mơ hồ. Chúng ta cần vũ khí, thực phẩm và một chiến lược rõ ràng.”
“Tôi biết một cách,” Alexander kiên quyết. “Hãy cho tôi một cơ hội. Tôi có thể giúp cải thiện nông nghiệp và thương mại. Đó là chìa khóa để chống lại sự xâm lược.”
Mọi người trong phòng bắt đầu xôn xao. Henri đứng bên cạnh, ủng hộ Alexander. “Chúng ta cần phải thử. Ngay cả khi có rủi ro, đây là một cơ hội không thể bỏ lỡ.”
Alexander nhận thấy ánh mắt của các lãnh đạo dần thay đổi. Họ bắt đầu thảo luận, và cuối cùng, một người đàn ông lớn tuổi nói: “Rất tốt, Alexander. Chúng ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Nhưng nếu ngươi thất bại, ngươi sẽ phải trả giá.”
“Cảm ơn! Tôi sẽ không làm các bạn thất vọng,” Alexander tự tin tuyên bố.
Khi bước ra khỏi tòa nhà, lòng Alexander tràn đầy quyết tâm. Anh biết rằng đây chỉ là bắt đầu của một cuộc hành trình khó khăn. Nhưng lần đầu tiên trong đời, anh cảm thấy mình đang nắm trong tay vận mệnh của không chỉ bản thân mà còn cả một đất nước.
“Ngươi có thực sự tin rằng ngươi có thể thay đổi tình hình không?” Henri hỏi khi họ đi bộ trên đường.
“Tôi tin,” Alexander đáp. “Và tôi sẽ chứng minh cho mọi người thấy rằng, để chiến thắng, không chỉ cần sức mạnh quân sự mà còn cần một nền tảng kinh tế vững chắc.”
Dưới bầu trời rực rỡ của nước Pháp, một trang sử mới đang mở ra, và Alexander quyết tâm không để cơ hội này trôi qua.