Người vợ mất tích - Chương 1
Chương 1: Khởi đầu bí ẩn
Tiểu Bảo đứng giữa văn phòng của mình, ánh đèn neon nhấp nháy phản chiếu lên những tài liệu pháp lý. Cô thở dài, nhấp một ngụm cà phê lạnh. Đột nhiên, một cơn gió mạnh quét qua, khiến mọi thứ xung quanh xoay tròn. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, cô thấy mình ngã xuống một nơi xa lạ.
Khi mở mắt, Tiểu Bảo thấy mình nằm trên một con đường gạch đá. Xung quanh là những ngôi nhà cổ kính, người dân ăn mặc theo phong cách thời Đường, và mùi hương của thức ăn thơm lừng trong không khí. “Đây là đâu?” cô tự hỏi.
Bước đi vài bước, Tiểu Bảo nghe thấy tiếng la hét từ phía trước. Cô nhanh chóng chạy về hướng âm thanh. Trước mắt cô, một đám đông đang tụ tập xung quanh một người đàn ông đang quỳ gối.
“Ta không giết nàng! Ta vô tội!” Người đàn ông, Lý Tín, gào lên, nước mắt lăn dài trên gò má. Tiểu Bảo cảm thấy có điều gì đó quen thuộc trong ánh mắt anh ta.
“Yên lặng! Hãy để hắn ta nói!” Một người đàn ông cao lớn, có vẻ là quan chức, quát. Tiểu Bảo tiến gần hơn, lòng dạ nôn nao.
“Ta muốn biết về Lý Vân,” Tiểu Bảo lên tiếng.
Đám đông quay lại nhìn cô, và Lý Tín, trong lúc tuyệt vọng, nắm lấy tay Tiểu Bảo. “Cô là ai? Cô biết gì về vợ tôi?”
“Chỉ là một luật sư. Tôi muốn giúp anh.” Tiểu Bảo nhìn thẳng vào mắt anh, cảm nhận nỗi đau của người chồng.
“Lý Vân đã biến mất. Không một dấu vết!” Lý Tín quát, giọng anh rung lên vì căng thẳng. “Tôi không thể mất cô ấy!”
“Chúng ta sẽ tìm ra sự thật,” Tiểu Bảo khẳng định. “Hãy cho tôi biết về Vân. Cô ấy đã có mối quan hệ nào đặc biệt không?”
Lý Tín do dự một chút, rồi nói: “Cô ấy rất thân với Trương Nhi, nhưng gần đây tôi thấy họ cãi nhau.”
“Trương Nhi?” Tiểu Bảo lặp lại. “Cô ấy có thể biết điều gì đó.”
“Cô ấy đang ở trong quán trà gần đây,” Lý Tín cho biết, đôi mắt anh ánh lên hy vọng.
Hành động tiếp theo
Tiểu Bảo và Lý Tín nhanh chóng tìm đến quán trà. Khi bước vào, không khí trong quán tĩnh lặng, chỉ có tiếng chén trà va vào nhau. Họ thấy Trương Nhi ngồi ở góc quán, vẻ mặt lo lắng.
“Trương Nhi,” Tiểu Bảo tiến tới. “Tôi cần nói chuyện với cô về Lý Vân.”
“Cô ấy… cô ấy đã gặp nguy hiểm,” Trương Nhi run rẩy nói. “Tôi đã cảnh báo cô ấy về Hoàng Huy, nhưng cô ấy không nghe.”
“Hoàng Huy?” Tiểu Bảo hỏi, thấy lòng hồi hộp. “Ai vậy?”
“Là một người quyền thế trong thành phố này. Ông ta có nhiều kẻ thù và luôn muốn kiểm soát mọi thứ,” Trương Nhi giải thích. “Lý Vân đã từ chối lời cầu hôn của ông ta.”
Lý Tín nhìn Trương Nhi với ánh mắt tức giận. “Cô không nói cho tôi biết về điều này sao?”
“Xin lỗi, tôi không muốn làm anh lo lắng!” Trương Nhi đáp, nước mắt lưng tròng.
Tiểu Bảo chen vào: “Có thể Hoàng Huy đã làm gì đó với Lý Vân. Chúng ta phải tìm ông ta.”
“Nhưng ông ta rất nguy hiểm!” Trương Nhi cảnh báo. “Tôi sợ rằng…”
“Chúng ta không có lựa chọn nào khác,” Tiểu Bảo cắt lời. “Chúng ta phải hành động trước khi quá muộn.”
Đối đầu với quyền lực
Họ quyết định tìm đến phủ của Hoàng Huy. Khi tới nơi, họ bị chặn lại bởi một đám lính canh. Tiểu Bảo thở sâu, rồi tiến lên, tự tin nói: “Chúng tôi cần gặp Hoàng Huy ngay bây giờ!”
“Ông ta không tiếp khách,” một trong số lính canh lạnh lùng đáp.
“Đưa tôi gặp ông ta, nếu không tôi sẽ tố cáo ông ta với chính quyền về việc liên quan đến sự biến mất của Lý Vân!” Tiểu Bảo quát.
Bị bất ngờ bởi sự quyết liệt của cô, lính canh l hesitated, cuối cùng đồng ý cho họ vào. Khi bước vào, Tiểu Bảo cảm nhận được không khí căng thẳng. Hoàng Huy ngồi sau một bàn làm việc lớn, ánh mắt sắc bén nhìn về phía họ.
“Các ngươi tìm ta có việc gì?” ông ta hỏi, giọng điệu tự mãn.
“Chúng tôi muốn biết về Lý Vân,” Tiểu Bảo lên tiếng. “Ông có liên quan đến sự biến mất của cô ấy không?”
Hoàng Huy cười khẩy. “Một người như ta không cần phải liên quan đến những người bình thường như cô ấy. Nhưng nếu cô ấy đã biến mất, có lẽ đó là do số phận của cô ta.”
“Nếu ông có liên quan, tôi sẽ không để yên cho ông đâu!” Tiểu Bảo thách thức.
“Đừng đùa với lửa, tiểu thư,” Hoàng Huy nói với sự lạnh lùng. “Cô sẽ hối hận đấy.”
“Chúng tôi sẽ tìm ra sự thật!” Lý Tín lên tiếng, nhưng Tiểu Bảo cảm thấy tim anh đầy lo lắng.
“Rời khỏi đây ngay, nếu không muốn gặp rắc rối!” Hoàng Huy quát, gương mặt ông ta trở nên giận dữ.
Kết thúc chương
Khi rời khỏi phủ, Tiểu Bảo cảm thấy nỗi lo lắng chợt ập đến. “Chúng ta phải chuẩn bị tốt hơn. Hoàng Huy là một kẻ nguy hiểm,” cô nói với Lý Tín.
“Cô nghĩ chúng ta có thể tìm thấy Vân không?” Lý Tín hỏi, ánh mắt anh ngập tràn hy vọng và sợ hãi.
“Chắc chắn rồi. Tôi sẽ không để anh mất cô ấy. Chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu,” Tiểu Bảo đáp với sự quyết tâm.
Hai người nhìn nhau, quyết tâm cùng nhau khám phá bí ẩn đang chờ đợi phía trước. Họ không thể ngờ rằng cuộc chiến này mới chỉ bắt đầu.