Người vợ mất tích - Chương 2
Chương 2: Cuộc gặp gỡ đầu tiên
Tiểu Bảo và Lý Tín rời khỏi phủ Hoàng Huy, lòng đầy lo lắng nhưng cũng tràn đầy quyết tâm. Họ đi bộ qua những con phố nhộn nhịp của thành Đường, những âm thanh ồn ào và mùi hương thơm phức của các món ăn truyền thống khiến Tiểu Bảo có cảm giác vừa lạ lẫm vừa gần gũi.
“Chúng ta cần tìm thêm manh mối,” Tiểu Bảo nói, ánh mắt cô dán chặt vào những người qua lại. “Có thể một trong những người quen của Lý Vân sẽ biết điều gì đó.”
Lý Tín gật đầu. “Trương Nhi đã nhắc đến một vài người bạn của cô ấy. Chúng ta có thể tìm họ.”
Họ quyết định đến nhà một trong những người bạn thân của Lý Vân, Thạch Đào, người sống gần đó. Khi đến nơi, Tiểu Bảo cảm thấy hồi hộp. Lý Tín gõ cửa, và một người phụ nữ trung niên mở cửa, khuôn mặt cô ấy hiện rõ sự lo lắng.
“Ôi, Lý Tín!” Thạch Đào kêu lên, vẻ mặt vừa mừng vừa lo. “Cậu đã về chưa? Tôi rất lo cho Vân.”
“Cô ấy đâu rồi?” Lý Tín hỏi, giọng anh run rẩy.
Thạch Đào lắc đầu, nước mắt lưng tròng. “Tôi không biết. Lần cuối cùng tôi gặp cô ấy là cách đây vài ngày. Cô ấy có vẻ lo lắng về một chuyện gì đó.”
Tiểu Bảo thấy cần phải can thiệp. “Chị Thạch, có phải Lý Vân đã nói với chị về Hoàng Huy không?”
“Có,” Thạch Đào đáp, vẻ mặt trầm tư. “Cô ấy nói rằng ông ta đã bám theo cô ấy, nhưng tôi không nghĩ là chuyện nghiêm trọng.”
“Chị có biết điều gì khác không?” Tiểu Bảo hỏi.
“Cô ấy có một chiếc vòng cổ rất quý giá. Hình như đó là món quà từ một người đàn ông nào đó,” Thạch Đào nói. “Cô ấy thường đeo nó, nhưng gần đây thì không thấy nữa.”
“Chiếc vòng cổ!” Tiểu Bảo nhắc lại, lòng đầy nghi ngờ. “Nó có thể là một manh mối.”
“Cô ấy còn có một cuốn sổ tay,” Thạch Đào nói thêm. “Có thể trong đó có thông tin gì hữu ích.”
“Cảm ơn chị, Thạch Đào. Chúng tôi sẽ tìm cách kiểm tra nó,” Tiểu Bảo nói, lòng đầy quyết tâm.
Cuộc trò chuyện sâu sắc
Khi rời khỏi nhà Thạch Đào, Lý Tín đột nhiên dừng lại. “Tiểu Bảo, cô có nghĩ rằng tôi nên tìm kiếm Lý Vân một cách bí mật không? Tôi không muốn mọi người biết rằng tôi đang bị nghi ngờ.”
Tiểu Bảo nhìn thẳng vào mắt anh. “Lý Tín, tôi hiểu nỗi lo lắng của anh. Nhưng nếu anh hành động một mình, có thể sẽ càng nguy hiểm hơn. Chúng ta phải hợp tác.”
“Cô đúng,” Lý Tín thở dài. “Nhưng tôi không thể không lo cho Vân.”
“Chúng ta sẽ làm tất cả để tìm cô ấy. Tôi hứa,” Tiểu Bảo khẳng định.
Họ tiếp tục tìm kiếm thông tin về chiếc vòng cổ và cuốn sổ tay của Lý Vân. Tiểu Bảo quyết định họ nên quay lại nhà của Trương Nhi. Có thể cô ấy biết thêm về chiếc vòng cổ.
Trở lại quán trà
Khi đến quán trà, họ thấy Trương Nhi ngồi một mình, vẻ mặt ủ rũ. “Cô đã tìm thấy gì không?” cô hỏi, ánh mắt đầy hy vọng.
“Chúng tôi cần biết thêm về chiếc vòng cổ của Lý Vân. Chị có biết gì không?” Tiểu Bảo hỏi.
Trương Nhi gật đầu. “Chiếc vòng cổ đó rất đặc biệt. Tôi nghe nói rằng nó có liên quan đến một gia đình quý tộc nào đó.”
“Gia đình quý tộc?” Lý Tín nhắc lại, trong lòng đầy hoài nghi. “Có ai biết về điều đó không?”
“Có thể hỏi Lão Ngọc,” Trương Nhi đề xuất. “Ông ấy là một nhà sưu tập cổ vật và có thể biết về nguồn gốc của chiếc vòng.”
“Lão Ngọc sống ở đâu?” Tiểu Bảo hỏi.
“Ở đầu phố lớn, gần chợ,” Trương Nhi trả lời. “Nhưng ông ấy khá khó tính.”
“Chúng ta phải thử,” Tiểu Bảo quyết định. “Cảm ơn chị, Trương Nhi.”
Đến gặp Lão Ngọc
Họ nhanh chóng tìm đến nhà Lão Ngọc, một ngôi nhà cổ kính với những bức tranh sơn dầu và tượng đá. Khi gõ cửa, một người đàn ông lớn tuổi, mặc áo dài, mở cửa với ánh mắt dò xét.
“Các ngươi đến tìm ai?” ông ta hỏi.
“Chúng tôi cần hỏi về một chiếc vòng cổ,” Tiểu Bảo lên tiếng.
“Chiếc vòng cổ?” Lão Ngọc nhíu mày. “Có phải là chiếc vòng của gia đình Hạ không?”
“Gia đình Hạ?” Lý Tín lặp lại, lòng đầy bối rối.
“Đúng. Chiếc vòng cổ đó rất quý giá và có giá trị lịch sử. Nhưng có một câu chuyện đáng sợ xung quanh nó,” Lão Ngọc nói, nhìn chằm chằm vào hai người.
“Câu chuyện gì?” Tiểu Bảo hỏi, cảm thấy hồi hộp.
Lão Ngọc thở dài. “Chiếc vòng cổ đó từng thuộc về một cô gái xinh đẹp, nhưng cô ấy đã biến mất một cách bí ẩn. Nhiều người tin rằng có một lời nguyền đeo bám chiếc vòng.”
“Lời nguyền?” Lý Tín nói, sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt.
“Nghe nói rằng những ai sở hữu chiếc vòng sẽ gặp phải bi kịch. Tôi khuyên các ngươi nên cẩn thận,” Lão Ngọc cảnh báo.
“Cảm ơn ông. Chúng tôi sẽ lưu ý,” Tiểu Bảo nói, lòng đầy quyết tâm.
Khi rời khỏi nhà Lão Ngọc, Lý Tín hỏi: “Tiểu Bảo, cô có nghĩ rằng Lý Vân gặp phải nguy hiểm vì chiếc vòng đó không?”
“Có thể,” Tiểu Bảo thầm nghĩ. “Nhưng chúng ta cần tìm thấy cô ấy trước khi mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn.”
“Hãy để tôi giúp cô tìm ra chân tướng,” Lý Tín quyết định.
“Chúng ta sẽ tìm kiếm chiếc vòng cổ và mọi thông tin liên quan,” Tiểu Bảo khẳng định. “Tôi sẽ không để anh mất Lý Vân.”
Hai người nhìn nhau, quyết tâm trong ánh mắt. Họ biết rằng cuộc chiến này sẽ không dễ dàng, nhưng họ đã sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.
Kết thúc chương
Cuộc hành trình tìm kiếm Lý Vân mới chỉ bắt đầu, nhưng Tiểu Bảo và Lý Tín đã có được những manh mối quan trọng. Sự bí ẩn của chiếc vòng cổ sẽ dẫn họ đến những bí mật ẩn giấu và những nguy hiểm không ngờ. Họ cần phải chuẩn bị tinh thần cho những gì sắp đến.