Nhà Khoa Học Điên Lương Thiện - Chương 1
Chương 1: Thiên Tài Bị Hiểu Lầm
Trong một thị trấn nhỏ bên rìa thành phố, có một nhà khoa học tên là Dr. Victor Brantley. Ông sống trong một căn nhà cũ kỹ với phòng thí nghiệm nằm ngay tầng hầm. Với vẻ ngoài xù xì, mái tóc rối bời và đôi mắt rực sáng luôn đầy sự hứng thú, ông thường bị người dân trong thị trấn hiểu lầm là một kẻ điên rồ.
Một buổi sáng nọ, khi Victor đang bận rộn với các thiết bị thí nghiệm, ông nghe thấy tiếng chuông cửa. Ông mở cửa và thấy bà Martha, một người hàng xóm lớn tuổi, đang đứng đó với ánh mắt đầy lo lắng.
Bà Martha: “Victor, ông lại làm gì trong phòng thí nghiệm đó vậy? Tiếng nổ và ánh sáng kỳ quái phát ra từ đó khiến mọi người sợ hãi.”
Dr. Victor: “Đừng lo lắng, bà Martha. Tôi đang làm những thí nghiệm quan trọng có thể giúp ích cho nhân loại.”
Bà Martha: “Nhân loại ư? Ông đang làm mọi người lo sợ hơn là giúp đỡ. Ông nên dừng lại trước khi có chuyện không hay xảy ra.”
Victor thở dài khi bà Martha rời đi. Ông biết rằng những gì mình đang làm là đúng, nhưng không ai hiểu và tin tưởng ông. Những phát minh của ông bị coi là điên rồ, và ông bị gán cho cái tên “nhà khoa học điên”.
Đêm đó, trong phòng thí nghiệm, Victor tiếp tục công việc của mình. Ông đã phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng về biến đổi khí hậu và những thảm họa thiên nhiên ngày càng gia tăng. Ông tin rằng mình có thể ngăn chặn những thảm họa này bằng những phát minh của mình.
Dr. Victor (tự nói): “Nếu họ chỉ hiểu được tầm quan trọng của những phát minh này… Chúng ta có thể cứu hàng triệu mạng sống.”
Trong khi Victor mải mê nghiên cứu, một nhóm người dân tụ tập bên ngoài nhà ông, bàn tán về những gì ông đang làm.
Người dân A: “Ông ta thật kỳ quặc! Ai biết được ông ta đang làm gì trong căn nhà đó.”
Người dân B: “Có lẽ ông ta đang tạo ra những thứ nguy hiểm. Chúng ta nên yêu cầu chính quyền can thiệp.”
Những lời đồn đoán và sự hiểu lầm ngày càng lớn, khiến Victor cảm thấy bị cô lập và áp lực. Nhưng ông không từ bỏ. Ông quyết tâm chứng minh cho mọi người thấy rằng những phát minh của mình có thể cứu thế giới.
Một ngày nọ, Victor phát minh ra một thiết bị có thể dự đoán và kiểm soát thời tiết. Ông gọi nó là “Weather Stabilizer”. Thiết bị này có khả năng điều chỉnh các yếu tố khí hậu, từ đó ngăn chặn những hiện tượng thời tiết cực đoan như bão, lũ lụt và hạn hán.
Dr. Victor (vui mừng): “Cuối cùng, mình đã làm được! Với cái này, mình có thể cứu hàng triệu mạng sống.”
Victor quyết định thử nghiệm thiết bị này trong một khu vực nhỏ trước khi áp dụng nó rộng rãi. Ông chọn một ngôi làng ven biển thường xuyên bị ảnh hưởng bởi bão lũ. Với sự kiên nhẫn và khéo léo, Victor thiết lập Weather Stabilizer tại ngôi làng này. Kết quả thật bất ngờ, ngôi làng không còn bị ảnh hưởng bởi những cơn bão dữ dội nữa.
Người dân trong làng: “Không thể tin được! Cơn bão lần này không làm hư hại gì cả. Có phải là nhờ Dr. Brantley không?”
Người dân khác: “Có lẽ ông ấy không điên như chúng ta nghĩ. Nhưng liệu điều này có kéo dài?”
Dù thành công ban đầu, Victor vẫn phải đối mặt với sự hoài nghi và hiểu lầm từ người dân. Ông biết rằng mình còn nhiều việc phải làm để chứng minh giá trị thực sự của những phát minh của mình. Nhưng ông cũng biết rằng mỗi bước tiến nhỏ đều mang lại hy vọng cho một tương lai tốt đẹp hơn.