Nhà Khoa Học Điên Lương Thiện - Chương 2
Chương 2: Bước Đầu Thành Công
Victor không ngừng nỗ lực, ngày đêm nghiên cứu và thử nghiệm trong phòng thí nghiệm của mình. Mặc dù gặp phải nhiều khó khăn và áp lực từ người dân, ông vẫn tin tưởng vào những gì mình đang làm. Một buổi sáng, khi đang điều chỉnh lại các thông số của “Weather Stabilizer”, Victor nghe thấy tiếng gõ cửa. Ông mở cửa và thấy một nhóm nhà báo đang đứng đó.
Nhà báo A: “Chào Dr. Brantley, chúng tôi nghe nói ông đã có một phát minh có thể kiểm soát thời tiết. Ông có thể cho chúng tôi biết thêm về điều này không?”
Victor cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa lo lắng. Ông biết rằng việc công khai thông tin này có thể mang lại cả sự ủng hộ lẫn phản đối.
Dr. Victor: “Đúng vậy. Thiết bị này có tên là ‘Weather Stabilizer’. Nó có khả năng điều chỉnh các yếu tố khí hậu, ngăn chặn những hiện tượng thời tiết cực đoan như bão, lũ lụt và hạn hán.”
Nhà báo B: “Điều này thật ấn tượng. Ông đã thử nghiệm thiết bị này ở đâu chưa?”
Dr. Victor: “Tôi đã thử nghiệm tại một ngôi làng ven biển. Kết quả rất khả quan, cơn bão gần đây không gây ra bất kỳ thiệt hại nào cho ngôi làng.”
Nhóm nhà báo tỏ ra ngạc nhiên và bắt đầu ghi chép, chụp ảnh. Họ biết rằng đây là một phát minh có tiềm năng thay đổi thế giới. Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng tin tưởng vào những điều Victor nói.
Sau khi nhóm nhà báo rời đi, Victor nhận được một cuộc gọi từ chính quyền địa phương. Họ yêu cầu gặp ông để thảo luận về những gì ông đã làm.
Chính quyền: “Dr. Brantley, chúng tôi đã nhận được thông tin về phát minh của ông. Chúng tôi muốn kiểm tra và đánh giá tính an toàn của thiết bị này.”
Victor đồng ý và mời họ đến phòng thí nghiệm của mình. Khi các quan chức đến, Victor giải thích chi tiết về cách thức hoạt động của “Weather Stabilizer” và những thử nghiệm thành công mà ông đã thực hiện.
Quan chức A: “Thiết bị này thật sự ấn tượng, Dr. Brantley. Tuy nhiên, chúng tôi cần phải đảm bảo rằng nó an toàn và không gây ra bất kỳ tác động tiêu cực nào đến môi trường và con người.”
Dr. Victor: “Tôi hiểu. Tôi sẵn sàng hợp tác và cung cấp mọi thông tin cần thiết để các ông có thể đánh giá.”
Trong suốt quá trình kiểm tra, Victor luôn có mặt để giải đáp các thắc mắc và trình bày các dữ liệu của mình. Cuối cùng, các quan chức đồng ý rằng thiết bị của Victor có tiềm năng rất lớn và đề nghị ông tiến hành thử nghiệm trên diện rộng hơn.
Quan chức B: “Dr. Brantley, chúng tôi sẽ hỗ trợ ông trong việc mở rộng thử nghiệm. Nếu thiết bị này thực sự hiệu quả, nó có thể cứu hàng triệu mạng sống.”
Dr. Victor: “Cảm ơn các ông. Tôi sẽ không làm các ông thất vọng.”
Với sự hỗ trợ của chính quyền, Victor bắt đầu triển khai “Weather Stabilizer” ở nhiều khu vực khác nhau. Mỗi nơi ông đến, thiết bị của ông đều mang lại kết quả tích cực, giảm thiểu các hiện tượng thời tiết cực đoan và bảo vệ cuộc sống của người dân.
Tuy nhiên, không phải ai cũng đồng ý với việc này. Một số người dân và các nhà khoa học khác bắt đầu nghi ngờ và lo lắng về những tác động lâu dài của việc kiểm soát thời tiết. Họ sợ rằng việc thay đổi tự nhiên sẽ gây ra những hậu quả không lường trước được.
Nhà khoa học C: “Chúng ta không nên can thiệp vào thiên nhiên quá nhiều. Điều này có thể gây ra những hệ quả khôn lường.”
Người dân D: “Tôi lo lắng về những gì sẽ xảy ra nếu thiết bị này bị hỏng hoặc sử dụng sai cách.”
Victor hiểu rằng mình phải đối mặt với sự phản đối và hoài nghi, nhưng ông cũng biết rằng mình đang đi đúng hướng. Ông quyết tâm tiếp tục nghiên cứu và hoàn thiện “Weather Stabilizer” để chứng minh rằng những gì ông đang làm là vì lợi ích của toàn nhân loại.