Nhà Khoa Học Điên Lương Thiện - Chương 3
Chương 3: Thách Thức và Hiểu Lầm
Mặc dù những thành công ban đầu của Victor đã chứng minh tính hiệu quả của “Weather Stabilizer”, nhưng sự hoài nghi và phản đối từ một số người vẫn tiếp tục gia tăng. Một buổi sáng, khi Victor đang điều chỉnh lại thiết bị, ông nghe thấy tiếng ồn ào từ bên ngoài phòng thí nghiệm. Ông bước ra và thấy một nhóm người dân đang tụ tập, họ mang theo biểu ngữ và hét lên những khẩu hiệu phản đối.
Người dân A: “Chúng ta không cần những phát minh nguy hiểm của ông! Hãy dừng lại trước khi quá muộn!”
Người dân B: “Ông đang chơi đùa với thiên nhiên, và chúng tôi không muốn trở thành thí nghiệm của ông!”
Victor cố gắng giải thích, nhưng đám đông quá ồn ào để nghe thấy lời ông.
Dr. Victor (giơ tay lên): “Xin hãy lắng nghe! Tôi chỉ muốn giúp đỡ, phát minh của tôi có thể cứu chúng ta khỏi những thảm họa thiên nhiên!”
Nhưng không ai chịu lắng nghe. Đám đông ngày càng trở nên hung hãn hơn, họ bắt đầu ném đá và phá hỏng một số thiết bị ngoài trời của Victor. Đúng lúc đó, một nhóm cảnh sát xuất hiện và giải tán đám đông, bảo vệ Victor và phòng thí nghiệm của ông.
Cảnh sát trưởng: “Dr. Brantley, chúng tôi cần ông đến văn phòng để thảo luận về tình hình này.”
Victor theo cảnh sát đến văn phòng, cảm thấy lo lắng về tương lai của “Weather Stabilizer”. Tại văn phòng cảnh sát, ông gặp một số quan chức chính quyền và các nhà khoa học khác.
Quan chức A: “Dr. Brantley, chúng tôi đã nhận được nhiều khiếu nại từ người dân về các thí nghiệm của ông. Họ lo sợ rằng thiết bị của ông có thể gây ra những tác động tiêu cực.”
Nhà khoa học C: “Chúng ta cần phải xem xét kỹ lưỡng hơn về việc kiểm soát thời tiết. Có quá nhiều điều chưa được biết đến và chúng ta không thể mạo hiểm.”
Victor cảm thấy bị cô lập và áp lực. Nhưng ông biết rằng mình không thể từ bỏ.
Dr. Victor: “Tôi hiểu sự lo lắng của mọi người. Nhưng tôi tin rằng với sự giám sát chặt chẽ và các biện pháp an toàn, chúng ta có thể đảm bảo rằng ‘Weather Stabilizer’ sẽ không gây hại. Thay vào đó, nó sẽ cứu được nhiều mạng sống.”
Quan chức B: “Chúng tôi sẽ xem xét đề nghị của ông. Trong thời gian chờ đợi, ông cần phải ngừng tất cả các hoạt động thí nghiệm.”
Victor đồng ý, dù lòng đầy lo lắng. Ông trở về phòng thí nghiệm, cảm thấy nặng nề và mất tinh thần. Tối hôm đó, ông nhận được một cuộc gọi từ một trong những người bạn thân nhất của mình, Thomas, người đã luôn tin tưởng và ủng hộ ông.
Thomas: “Victor, tôi biết cậu đang gặp khó khăn, nhưng đừng từ bỏ. Cậu đã làm được nhiều điều tuyệt vời, và tôi tin rằng cậu có thể vượt qua thử thách này.”
Dr. Victor: “Cảm ơn, Thomas. Lời động viên của cậu rất quan trọng đối với tôi lúc này.”
Những ngày tiếp theo, Victor quyết định tập trung vào việc hoàn thiện các biện pháp an toàn cho “Weather Stabilizer” và thu thập thêm dữ liệu để chứng minh tính hiệu quả và an toàn của thiết bị. Ông biết rằng chỉ có cách này mới có thể thuyết phục được những người phản đối và tiếp tục công việc cứu thế giới của mình.
Trong khi đó, một thảm họa thiên nhiên đang âm thầm hình thành. Dự báo thời tiết cho thấy một cơn bão lớn sắp đổ bộ vào khu vực thị trấn, với sức mạnh có thể gây ra thiệt hại khủng khiếp. Người dân bắt đầu hoảng loạn, và chính quyền cũng không biết phải làm gì để đối phó với tình hình này.
Người dân C: “Chúng ta phải làm gì bây giờ? Cơn bão này sẽ hủy diệt tất cả!”
Người dân D: “Nếu chỉ có cách nào đó để ngăn chặn nó…”
Trong lúc đó, một nhóm nhỏ những người bạn của Victor, những người tin tưởng vào ông, quyết định hành động. Họ bí mật gặp gỡ và lên kế hoạch giúp Victor khôi phục lại “Weather Stabilizer” để đối phó với cơn bão sắp tới.
Bạn của Victor: “Victor, chúng tôi tin ông. Hãy làm điều ông cần làm để cứu chúng tôi.”
Với sự giúp đỡ của những người bạn trung thành, Victor bắt đầu chuẩn bị để đưa “Weather Stabilizer” vào hoạt động lần nữa, hy vọng có thể cứu thị trấn khỏi thảm họa thiên nhiên đang đến gần.