Nhà Khoa Học Đột Biến - Chương 5
Chương 5: Mối Nguy Hiểm Từ Nội Bộ
Trong lúc bụi bặm vẫn chưa lắng xuống, Thành, Ares, và nữ thần Chiến Binh nhanh chóng nhận ra rằng họ đã bị mắc kẹt trong một bẫy. Bức tường chắn kim loại đã ngăn họ vào sâu hơn trong tòa nhà, và những ánh sáng đỏ từ các đèn cảnh báo bắt đầu nhấp nháy khắp nơi. Âm thanh của tiếng cười man rợ vang lên từ bên ngoài, chứng tỏ rằng tổ chức tội phạm đã nhận thấy sự xâm nhập của họ và đang chuẩn bị phản công.
“Chúng ta bị kẹt rồi,” Thành nói, cảm giác lo lắng hiện rõ. “Chúng ta cần phải tìm cách thoát ra trước khi quá muộn.”
Nữ thần Chiến Binh tiến lại gần bức tường chắn, dùng sức mạnh của mình để kiểm tra các cơ cấu của nó. “Đây không phải là một bức tường thông thường. Có vẻ như có cơ chế khóa bên trong.”
Ares quan sát xung quanh, vẻ mặt căng thẳng. “Chúng ta cần phải tắt hệ thống cảnh báo trước khi bị phát hiện thêm. Thành, có thể ngươi cần phải tìm cách truy cập vào bảng điều khiển điện tử bên kia hành lang.”
Thành nhanh chóng gật đầu, và họ bắt đầu tìm kiếm cách tiếp cận bảng điều khiển. Khi họ tiến vào hành lang, tiếng động từ bên ngoài càng lúc càng lớn hơn, cho thấy rằng tổ chức tội phạm đang chuẩn bị cho một cuộc tấn công.
Họ đến một phòng kỹ thuật nhỏ, nơi đặt bảng điều khiển điện tử và các thiết bị kiểm soát. Thành lập tức lao vào làm việc, cố gắng truy cập vào hệ thống và tắt các cảnh báo. Trong khi đó, Ares và nữ thần Chiến Binh giữ vững phòng tuyến, chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với kẻ thù.
“Gần xong rồi,” Thành nói với sự tập trung cao độ, mắt chăm chú vào màn hình máy tính. “Có vẻ như hệ thống bảo mật này rất phức tạp.”
Bất ngờ, tiếng động từ ngoài cửa càng lúc càng gần. Ares ra hiệu cho mọi người chuẩn bị chiến đấu. “Chuẩn bị sẵn sàng. Có vẻ như chúng ta sắp có một cuộc chiến.”
Khi cửa phòng kỹ thuật bị mở ra, một nhóm lính của tổ chức tội phạm xông vào, vũ khí sẵn sàng. Nữ thần Chiến Binh lập tức đứng ra, vung thanh gươm ánh sáng của mình để chặn các đòn tấn công đầu tiên. Ares lao vào trận chiến, sử dụng sức mạnh và kỹ năng của mình để tiêu diệt các kẻ thù.
Trong khi đó, Thành tiếp tục làm việc với bảng điều khiển. “Hãy giữ vững vị trí! Tôi gần xong rồi!”
Với một cú nhấn cuối cùng, Thành tắt được hệ thống cảnh báo và mở khóa bức tường chắn. “Được rồi! Chúng ta có thể ra ngoài!”
Tuy nhiên, khi bức tường chắn mở ra, Thành và đồng đội nhận thấy rằng họ đã bị đánh lừa. Đứng trước họ là một gương mặt quen thuộc – một trong những cộng sự cũ của Thành, tên là Hoàng, mà ông nghĩ đã rời khỏi ngành từ lâu.
“Hoàng!” Thành kêu lên, ngạc nhiên. “Tại sao anh lại ở đây?”
Hoàng cười nhạt, ánh mắt lạnh lùng. “Tôi thấy rằng bạn đã không quên tôi. Đúng vậy, tôi vẫn còn ở đây, và bây giờ tôi là một phần của tổ chức này. Tất cả những gì bạn đã làm, tất cả những gì bạn đã chiến đấu cho, đều là công sức vô ích.”
Sự phản bội từ Hoàng khiến Thành cảm thấy sốc và đau đớn. Ares và nữ thần Chiến Binh đứng sẵn sàng để bảo vệ Thành, trong khi Hoàng bước ra khỏi bóng tối, sẵn sàng cho một cuộc đối đầu đầy cam go.
“Chúng ta không thể để anh ta cản trở,” Ares nói với quyết tâm. “Hãy chuẩn bị cho cuộc chiến lớn nhất mà chúng ta từng đối mặt.”
Cuộc chiến giữa nhóm của Thành và tổ chức tội phạm, cùng với sự phản bội từ Hoàng, đã đưa mọi người vào một trận đấu sinh tử, và mỗi phút trôi qua đều đầy căng thẳng và nguy hiểm.