Nhà Khoa Học Thời Gian - Chương 1
Chương 1: Phát Hiện Đột Phá
Tiến sĩ Marcus, một nhà khoa học lỗi lạc, đã dành nhiều năm nghiên cứu về các lý thuyết du hành thời gian. Sau nhiều thử nghiệm và thất bại, cuối cùng ông đã tìm ra cách mở ra một cánh cổng thời gian. Ngày hôm đó, trong phòng thí nghiệm của mình, Marcus đã thực hiện thành công bước nhảy thời gian đầu tiên.
Marcus: (Cười lớn) “Cuối cùng thì, mình đã làm được! Cánh cổng thời gian đã mở ra trước mắt mình.”
Trợ lý của Marcus, Anna, chạy vào phòng thí nghiệm với vẻ mặt hào hứng.
Anna: “Ông Marcus, thật không thể tin được! Ông đã thực sự làm được!”
Marcus: (Gật đầu) “Đúng vậy, Anna. Đây là một bước tiến vĩ đại cho khoa học. Chúng ta có thể khám phá mọi thời đại, mọi nền văn minh.”
Anna: “Ông có chắc là nó an toàn không? Chúng ta chưa từng thử nghiệm trên người thật.”
Marcus: “Tất nhiên, còn nhiều điều cần phải kiểm tra. Nhưng đây là bước đầu tiên. Tôi sẽ tự mình thử nghiệm.”
Anna lo lắng nhìn Marcus, nhưng sự quyết tâm trong ánh mắt ông khiến cô không thể ngăn cản.
Anna: “Được rồi, nhưng ông phải cẩn thận. Tôi sẽ ở đây giám sát.”
Marcus bước vào giữa cánh cổng thời gian, nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu. Khi ông mở mắt ra, ánh sáng chói lòa bao phủ khắp phòng và ông cảm thấy mình bị kéo đi.
Khi Marcus mở mắt ra lần nữa, ông thấy mình đứng giữa một thành phố cổ đại. Những người dân mặc trang phục La Mã đi lại tấp nập. Ông nhìn xung quanh, cố gắng nhận ra môi trường mới này.
Marcus: “Đây là… Rome cổ đại? Mình đã thành công rồi.”
Bất ngờ, một người lính La Mã tiến đến, nhìn Marcus với vẻ nghi ngờ.
Lính La Mã: “Ngươi là ai? Tại sao lại ăn mặc kỳ lạ như vậy?”
Marcus hiểu rằng ông phải cẩn thận để không gây nghi ngờ.
Marcus: “Tôi là một nhà lữ hành từ một vùng đất xa xôi. Tôi đến đây để tìm hiểu về nền văn minh vĩ đại của các người.”
Lính La Mã vẫn tỏ ra cảnh giác nhưng không hỏi thêm gì. Marcus biết rằng ông phải nhanh chóng tìm cách trở về trước khi gây ra rắc rối.
Marcus: (Nghĩ thầm) “Mình cần phải tìm ra cách mở lại cánh cổng thời gian. Nếu không, mình sẽ bị mắc kẹt ở đây mãi mãi.”
Khi Marcus quay lại vị trí cánh cổng thời gian mở ra, ông nhận ra rằng nó đã biến mất. Ông thử dùng các thiết bị hiện đại mà ông mang theo, nhưng tất cả đều không hoạt động.
Marcus: “Không, không thể nào. Cánh cổng đã biến mất. Mình phải làm sao đây?”
Trong lúc Marcus đang hoang mang, một người đàn ông lớn tuổi, mặc áo choàng dài, tiến lại gần ông.
Người đàn ông: “Nhà lữ hành từ vùng đất xa xôi, ngươi có vẻ lo lắng. Có gì ta có thể giúp đỡ không?”
Marcus nhìn người đàn ông với hy vọng trong mắt.
Marcus: “Tôi… tôi đang tìm cách trở về nơi tôi đến. Ông có biết gì về những hiện tượng kỳ lạ hoặc cánh cổng nào đó ở đây không?”
Người đàn ông trầm ngâm một lúc rồi gật đầu.
Người đàn ông: “Có một truyền thuyết về một cánh cổng thời gian, nhưng nó rất bí ẩn và ít người biết đến. Hãy theo ta, ta sẽ dẫn ngươi đến nơi có thể giúp ngươi.”
Marcus theo người đàn ông đi qua những con đường chật hẹp của Rome cổ đại, lòng đầy hy vọng. Ông biết rằng cuộc hành trình này chỉ mới bắt đầu và còn nhiều thử thách phía trước. Nhưng với quyết tâm và trí tuệ của mình, ông tin rằng mình sẽ tìm được đường trở về.