Nhà Khoa Học Thời Gian - Chương 3
Chương 3: Tìm Cách Trở Về
Marcus đứng giữa một khung cảnh hoàn toàn mới lạ, một khu rừng rậm rạp và nguyên sơ. Tiếng chim hót và tiếng gió rì rào qua những tán lá tạo nên một bản hòa tấu thiên nhiên. Ông cảm thấy một cảm giác cô độc bao trùm.
Marcus: “Mình đang ở đâu đây? Đây không phải là thời kỳ La Mã nữa…”
Ông kiểm tra các thiết bị của mình nhưng chúng vẫn không hoạt động. Marcus quyết định đi tìm một con đường để thoát khỏi khu rừng và hy vọng tìm thấy một manh mối nào đó.
Sau vài giờ đi bộ, ông nhìn thấy một ngôi làng nhỏ nằm bên bờ sông. Người dân làng nhìn ông với ánh mắt tò mò và cảnh giác.
Marcus: “Xin chào! Tôi là Marcus, một nhà lữ hành. Tôi cần sự giúp đỡ.”
Một người đàn ông lớn tuổi, có vẻ là trưởng làng, tiến lại gần Marcus.
Trưởng làng: “Ngươi đến từ đâu? Trang phục của ngươi trông rất kỳ lạ.”
Marcus: “Tôi đến từ một nơi rất xa. Tôi đang tìm cách trở về nhà.”
Trưởng làng nhìn Marcus một lúc rồi gật đầu.
Trưởng làng: “Được rồi, ngươi có thể ở lại đây một thời gian. Nhưng ngươi phải tuân theo quy tắc của làng.”
Marcus cảm ơn và được đưa vào một ngôi nhà nhỏ. Trong những ngày tiếp theo, ông cố gắng tìm hiểu về thời kỳ mà ông đang ở. Qua những cuộc trò chuyện với người dân làng, Marcus phát hiện ra rằng ông đã lạc vào thời kỳ tiền sử, một thời kỳ mà con người còn sống dựa vào săn bắn và hái lượm.
Một buổi tối, khi Marcus đang ngồi bên bếp lửa cùng với người dân làng, ông nghe kể về một ngôi đền cổ nằm sâu trong rừng, nơi được cho là có sức mạnh huyền bí.
Marcus: “Ngôi đền đó có thể giúp tôi trở về nhà không?”
Trưởng làng: “Ngôi đền đó rất nguy hiểm và ít người dám đến. Nhưng có truyền thuyết nói rằng nó có thể mang lại những điều kỳ diệu cho những ai dám đối mặt với thử thách.”
Marcus biết rằng đây có thể là cơ hội duy nhất của mình. Ông quyết định lên đường tìm kiếm ngôi đền cổ.
Sáng hôm sau, với sự giúp đỡ của vài người dân làng, Marcus chuẩn bị đầy đủ lương thực và dụng cụ cần thiết. Trưởng làng đưa cho ông một tấm bản đồ thô sơ vẽ lại con đường dẫn đến ngôi đền.
Trưởng làng: “Hãy cẩn thận, Marcus. Ngươi sẽ phải đối mặt với nhiều nguy hiểm. Nhưng ta tin rằng ngươi có thể làm được.”
Marcus cảm ơn và lên đường. Cuộc hành trình qua khu rừng rậm đầy gian nan và nguy hiểm. Ông phải đối mặt với những loài thú hoang dã và vượt qua những vùng đất hiểm trở. Nhưng sự quyết tâm và trí tuệ của ông giúp ông vượt qua mọi thử thách.
Sau nhiều ngày đi bộ, Marcus cuối cùng cũng đến trước ngôi đền cổ. Ngôi đền bị bao phủ bởi cây cối và rêu phong, tạo nên một khung cảnh huyền bí và đầy thách thức.
Marcus: “Đây chính là nơi mà mình đã tìm kiếm. Ngôi đền của những điều kỳ diệu.”
Ông bước vào bên trong ngôi đền, nơi ánh sáng mờ ảo từ những khe hở trên mái nhà rọi xuống, tạo nên một không gian linh thiêng. Marcus cảm thấy một sức mạnh kỳ lạ đang bao trùm lấy mình.
Marcus: “Mình phải tìm ra bí mật của ngôi đền này. Đây có thể là cách duy nhất để trở về nhà.”
Trong khi khám phá ngôi đền, Marcus phát hiện một bức tường đá lớn với những ký hiệu cổ xưa. Ông bắt đầu giải mã những ký hiệu này, hy vọng tìm ra câu trả lời.
Marcus: “Những ký hiệu này… có lẽ chúng là chìa khóa để mở ra cánh cổng thời gian.”
Sau nhiều giờ làm việc căng thẳng, Marcus cuối cùng cũng hiểu được ý nghĩa của những ký hiệu. Ông biết rằng mình phải thực hiện một nghi lễ đặc biệt để kích hoạt cánh cổng thời gian.
Marcus: “Được rồi, mình đã sẵn sàng. Đây là cơ hội duy nhất của mình.”
Marcus bắt đầu nghi lễ, sử dụng những vật phẩm mà ông đã mang theo từ làng. Ánh sáng chói lòa xuất hiện khi ông hoàn thành nghi lễ, và một cánh cổng thời gian hiện ra trước mắt ông.
Marcus: “Cuối cùng thì, mình đã tìm ra cách trở về.”
Ông bước qua cánh cổng với hy vọng tràn đầy trong lòng. Nhưng khi mở mắt ra, Marcus không thấy phòng thí nghiệm của mình mà thấy mình đứng giữa một nơi khác, một thời đại mới với những thách thức mới đang chờ đón.