Nhà Khoa Học Thời Gian - Chương 4
Chương 4: Thích Nghi Với Cuộc Sống Mới
Marcus mở mắt ra và thấy mình đứng giữa một thành phố đông đúc với những tòa nhà cao tầng và các con đường nhộn nhịp. Ông nhận ra rằng mình đã đến một thời kỳ hiện đại, có vẻ như là giữa thế kỷ 21.
Marcus: “Mình đã đi xa hơn trong tương lai. Ít nhất thì đây cũng là một nơi có công nghệ hiện đại. Có thể mình sẽ tìm thấy cách trở về nhà.”
Ông bước đi trên những con phố đông đúc, cố gắng tìm hiểu về môi trường mới này. Mọi người xung quanh đều bận rộn với công việc của mình, không ai chú ý đến người đàn ông lạ lẫm trong trang phục cổ xưa.
Marcus dừng lại trước một quán cà phê và quyết định bước vào. Ông gọi một ly cà phê và ngồi xuống, quan sát những người xung quanh. Khi đang ngồi, ông nghe thấy một cuộc trò chuyện thú vị từ bàn bên cạnh.
Người phụ nữ 1: “Cậu đã nghe về việc phát hiện ra cánh cổng thời gian chưa? Có một nhóm nhà khoa học đang nghiên cứu nó.”
Người phụ nữ 2: “Thật sao? Đó là một tin tức chấn động. Họ đã tìm ra cách mở nó chưa?”
Marcus lắng nghe với sự chú ý cao độ. Ông biết rằng đây có thể là manh mối quan trọng để tìm cách trở về.
Marcus: (Thì thầm) “Một nhóm nhà khoa học đang nghiên cứu về cánh cổng thời gian? Mình cần phải tìm họ.”
Ông đứng dậy và bước đến bàn của hai người phụ nữ.
Marcus: “Xin lỗi, tôi không thể không nghe cuộc trò chuyện của các cô. Các cô có thể cho tôi biết thêm về nhóm nhà khoa học đang nghiên cứu cánh cổng thời gian không?”
Hai người phụ nữ nhìn Marcus với vẻ nghi ngờ nhưng rồi quyết định trả lời.
Người phụ nữ 1: “Họ là một nhóm nhà khoa học ở Viện Nghiên cứu Công nghệ Thời gian, nằm ở phía bắc thành phố. Nhưng tại sao ông lại quan tâm?”
Marcus: “Tôi là một nhà nghiên cứu và tôi cần phải gặp họ. Cảm ơn các cô rất nhiều.”
Ông rời khỏi quán cà phê và bắt đầu tìm đường đến Viện Nghiên cứu Công nghệ Thời gian. Sau một quãng đường dài, ông cuối cùng cũng đến trước cổng viện nghiên cứu. Ông thấy một tòa nhà hiện đại với bảng hiệu lớn ghi rõ tên của viện.
Marcus: “Đây rồi. Hy vọng rằng mình sẽ tìm được câu trả lời ở đây.”
Marcus bước vào bên trong và gặp một người lễ tân.
Lễ tân: “Xin chào, ông cần giúp đỡ gì?”
Marcus: “Tôi là Tiến sĩ Marcus, một nhà nghiên cứu về du hành thời gian. Tôi muốn gặp nhóm nghiên cứu về cánh cổng thời gian.”
Người lễ tân nhìn Marcus với vẻ ngạc nhiên nhưng vẫn giữ sự chuyên nghiệp.
Lễ tân: “Vui lòng chờ một chút, tôi sẽ liên lạc với họ.”
Sau vài phút, một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo khoác phòng thí nghiệm tiến đến.
Nhà khoa học trẻ: “Chào ông Marcus, tôi là Tiến sĩ Daniel. Tôi nghe nói ông muốn gặp chúng tôi?”
Marcus: “Đúng vậy, tôi đã mắc kẹt ở đây và cần sự giúp đỡ để trở về thời đại của mình.”
Daniel nhìn Marcus với sự tò mò.
Daniel: “Xin mời ông theo tôi.”
Marcus theo Daniel vào một phòng thí nghiệm lớn, nơi có nhiều thiết bị hiện đại và các nhà khoa học đang làm việc chăm chỉ. Daniel giới thiệu Marcus với nhóm nghiên cứu.
Daniel: “Đây là Tiến sĩ Marcus, ông ấy là một chuyên gia về du hành thời gian.”
Một nhà khoa học khác, Tiến sĩ Sarah, tiến lại gần.
Sarah: “Chào ông Marcus, rất vui được gặp ông. Ông có thể kể cho chúng tôi nghe về tình huống của mình không?”
Marcus bắt đầu kể về cuộc hành trình của mình, từ lúc ông phát hiện ra cánh cổng thời gian cho đến khi bị mắc kẹt ở các thời đại khác nhau. Nhóm nghiên cứu lắng nghe với sự chú ý cao độ.
Sarah: “Đây là một câu chuyện đáng kinh ngạc. Chúng tôi đang nghiên cứu về cánh cổng thời gian và có thể giúp ông trở về nhà. Nhưng chúng tôi cần thêm thông tin về công nghệ mà ông đã sử dụng.”
Marcus: “Tôi sẽ cung cấp tất cả những gì tôi biết. Chúng ta phải hợp tác để tìm ra cách kích hoạt lại cánh cổng thời gian.”
Nhóm nghiên cứu bắt đầu làm việc cùng Marcus, phân tích các dữ liệu và thiết bị mà ông mang theo. Trong quá trình làm việc, Marcus cảm nhận được sự đoàn kết và tinh thần khoa học mạnh mẽ của nhóm.
Daniel: “Chúng ta đang tiến gần đến câu trả lời. Nếu tất cả đều suôn sẻ, chúng ta có thể mở lại cánh cổng thời gian trong vài ngày tới.”
Marcus: “Cảm ơn các bạn rất nhiều. Tôi thật may mắn khi gặp được các bạn.”
Cuộc hành trình của Marcus vẫn còn dài, nhưng ông cảm thấy hy vọng hơn bao giờ hết. Với sự giúp đỡ của nhóm nghiên cứu, ông tin rằng mình sẽ sớm trở về nhà và tiếp tục công việc của mình. Nhưng trước mắt, ông phải đối mặt với những thách thức và khám phá mới đang chờ đợi.