Nhà Khoa Học Thời Gian - Chương 7
Chương 7: Khám Phá Ngôi Đền
Marcus mở mắt và nhận thấy mình đang đứng giữa một khu rừng rậm nhiệt đới, nơi những tiếng động của các loài động vật và cây cối tạo nên một bản hòa tấu thiên nhiên. Những cây cổ thụ cao vút, tán lá che phủ khắp nơi, khiến ánh sáng chỉ lọt qua vài khe hở.
Marcus: “Lại một nơi xa lạ nữa… mình phải tìm cách xác định thời gian và địa điểm này.”
Ông bắt đầu đi bộ qua khu rừng, sử dụng những kỹ năng sinh tồn mà ông đã học được trong các cuộc hành trình trước đây. Sau vài giờ, Marcus nhìn thấy một ngôi đền cổ đại ẩn hiện giữa những tán cây. Ngôi đền này có kiến trúc hoàn toàn khác biệt so với những ngôi đền trước đó, với các tượng điêu khắc và phù điêu phức tạp.
Marcus: “Có lẽ đây là nơi mình cần khám phá. Ngôi đền này chắc hẳn chứa đựng bí mật về cánh cổng thời gian.”
Khi tiến lại gần ngôi đền, Marcus cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ tỏa ra từ bên trong. Ông bước vào ngôi đền, ánh sáng mờ ảo từ những khe hở trên mái nhà chiếu xuống làm cho không gian trở nên huyền bí.
Bên trong ngôi đền, Marcus nhìn thấy một bức tượng lớn của một vị thần không rõ tên, cùng với những bức tường được khắc đầy ký tự cổ xưa. Ông tiến lại gần và bắt đầu kiểm tra các ký tự này.
Marcus: “Những ký tự này có vẻ là một ngôn ngữ cổ. Nếu mình có thể giải mã được, có lẽ mình sẽ tìm ra cách để mở cánh cổng thời gian.”
Marcus cẩn thận nghiên cứu từng ký tự, so sánh chúng với những kiến thức ngôn ngữ học mà ông đã tích lũy được. Sau một thời gian dài làm việc, ông nhận thấy một mẫu tự lập lại nhiều lần.
Marcus: “Đây là chìa khóa. Những ký tự này tạo thành một câu thần chú để kích hoạt cánh cổng.”
Ông bắt đầu đọc câu thần chú theo những gì mình đã giải mã được. Khi ông đọc xong, mặt đất bắt đầu rung chuyển và một ánh sáng chói lòa bao phủ khắp ngôi đền. Một cánh cổng thời gian hiện ra trước mắt Marcus.
Marcus: “Cuối cùng, mình đã tìm ra cách trở về.”
Ngay lúc đó, một nhóm người bản địa xuất hiện, trông có vẻ không hài lòng với sự hiện diện của Marcus. Họ tiến lại gần với vũ khí trong tay.
Trưởng nhóm: “Ngươi là ai? Tại sao lại dám xâm nhập vào ngôi đền thiêng của chúng ta?”
Marcus biết rằng mình phải nhanh chóng giải thích tình huống của mình để tránh xung đột.
Marcus: “Tôi là một nhà khoa học, đến đây không phải để gây hại. Tôi đang tìm cách trở về thời đại của mình.”
Những người bản địa nghe vậy, nhưng vẫn giữ sự cảnh giác.
Trưởng nhóm: “Ngươi đã kích hoạt cánh cổng thời gian. Ngươi có biết rằng việc này có thể gây ra những hậu quả khôn lường không?”
Marcus: “Tôi hiểu, nhưng tôi không có lựa chọn nào khác. Tôi phải trở về nhà.”
Trưởng nhóm nhìn Marcus một lúc rồi gật đầu.
Trưởng nhóm: “Nếu ngươi thực sự cần phải đi, chúng ta sẽ không cản trở. Nhưng hãy nhớ rằng ngươi phải chịu trách nhiệm cho mọi hành động của mình.”
Marcus cảm ơn và bước vào cánh cổng thời gian. Lần này, ông cảm thấy một sự bình an kỳ lạ, hy vọng rằng mình sẽ trở về đúng thời đại của mình.
Khi mở mắt ra, Marcus nhận thấy mình đứng giữa một phòng thí nghiệm hiện đại. Những thiết bị quen thuộc và bảng điều khiển hiển thị các số liệu khoa học khiến ông nhận ra rằng mình đã trở về đúng nơi.
Marcus: “Cuối cùng thì, mình đã trở về nhà.”
Nhưng ngay lúc đó, ông nhận ra rằng mọi thứ không hoàn toàn như trước. Các nhà khoa học trong phòng thí nghiệm nhìn ông với ánh mắt ngạc nhiên và lo lắng.
Nhà khoa học: “Ông Marcus, ông đã trở về. Nhưng có chuyện gì đã xảy ra? Thời gian đã trôi qua rất nhiều từ khi ông rời đi.”
Marcus nhận ra rằng dù đã trở về đúng thời đại, nhưng thời gian đã trôi qua nhiều hơn so với ông tưởng. Ông phải đối mặt với những thay đổi và thách thức mới trong thời đại của mình.
Marcus: “Mình đã trở về, nhưng cuộc hành trình chưa kết thúc. Có lẽ đây mới chỉ là bắt đầu của một chương mới trong cuộc đời mình.”