Nhà Văn Thần Thoại - Chương 5
Chương 5: Cuộc Chiến Đầu Tiên
Trí Thanh đứng trong phòng thí nghiệm, cảm giác tay mình nắm chặt thanh kiếm ánh sáng. Anh nhắm mắt lại, tập trung vào sức mạnh của nhân vật chiến binh Định Thiên mà mình đã tạo ra. Cảm giác ấm áp từ thanh kiếm trở nên mạnh mẽ hơn, và khi anh mở mắt, ánh sáng từ thanh kiếm chiếu sáng cả căn phòng.
Lâm Dương quan sát anh với ánh mắt đầy hy vọng.
Lâm Dương: “Ngươi đã bắt đầu cảm nhận được sức mạnh. Nhưng để sử dụng nó hiệu quả, ngươi cần thực hành trong môi trường thực tế. Đã đến lúc đối mặt với thử thách.”
Một cánh cửa lớn trong phòng thí nghiệm mở ra, lộ ra một cánh đồng rộng lớn bên ngoài, nơi ánh sáng mặt trời chiếu rọi, nhưng bầu không khí có vẻ căng thẳng và u ám. Những đám mây đen u ám trôi trên bầu trời, và tiếng gầm rú của những sinh vật huyền bí vang vọng từ xa.
Lâm Dương: “Chúng ta phải đến vùng ngoại ô của thành phố. Có tin đồn rằng một nhóm quái vật đã tấn công nơi đó. Đây là cơ hội để ngươi kiểm tra khả năng của mình.”
Trí Thanh: “Vậy thì chúng ta đi thôi.”
Họ di chuyển nhanh chóng qua những con đường hẹp và góc khuất của thành phố, nơi cảnh vật dần trở nên hoang tàn. Khi đến nơi, Trí Thanh thấy một cảnh tượng kinh hoàng: những con quái vật hắc ám, với da đen sì và đôi mắt đỏ rực, đang tấn công các cư dân hoảng loạn. Một con quái vật to lớn với những chiếc cánh xám xịt đang gầm rú, thổi gió mạnh mẽ và khiến những cây cối xung quanh bị quật đổ.
Lâm Dương: “Ngươi cần phải hành động ngay. Hãy tập trung vào thanh kiếm của ngươi và sử dụng sức mạnh mà ngươi đã cảm nhận được.”
Trí Thanh hít một hơi sâu, cảm giác hồi hộp nhưng cũng đầy quyết tâm. Anh nắm chặt thanh kiếm, cảm thấy sức mạnh của Định Thiên trong tay mình. Anh bước ra khỏi sự che chở của Lâm Dương và đối mặt với con quái vật to lớn.
Con quái vật: “Gừ… con người yếu đuối, ngươi không thể chống lại chúng ta.”
Trí Thanh: “Hãy xem thử!”
Trí Thanh tập trung vào thanh kiếm, và một luồng ánh sáng mạnh mẽ phát ra từ nó. Anh vung kiếm lên, và một đợt sóng ánh sáng rực rỡ lao về phía con quái vật. Ánh sáng xuyên qua không khí như một tia chớp, đâm vào cơ thể quái vật và làm nó gầm rú đau đớn. Con quái vật vấp ngã, tạm thời bị yếu đi.
Lâm Dương: “Tốt lắm! Giờ là thời điểm để sử dụng các kỹ năng khác của nhân vật. Hãy nhanh chóng!”
Trí Thanh nhìn quanh và thấy một nhóm quái vật đang tấn công dân làng. Anh hít một hơi và lao về phía đó. Thanh kiếm của anh phát ra ánh sáng mạnh mẽ, và với mỗi cú vung, anh tạo ra những làn sóng ánh sáng giúp đẩy lùi quái vật. Các cư dân hoảng loạn, nhưng khi thấy anh chiến đấu, họ bắt đầu cảm thấy yên tâm hơn.
Cư dân: “Cảm ơn! Cảm ơn ngươi đã cứu chúng tôi!”
Trí Thanh: “Không có gì. Tôi chỉ làm những gì tôi có thể.”
Cuộc chiến kéo dài vài giờ, nhưng nhờ sự phối hợp giữa Trí Thanh và sức mạnh của thanh kiếm, cùng với sự hỗ trợ từ Lâm Dương, nhóm quái vật cuối cùng bị đánh bại. Cảnh vật xung quanh dần dần trở lại bình yên, mặc dù vẫn còn dấu vết của sự tàn phá.
Lâm Dương: “Ngươi đã làm rất tốt. Nhưng đây chỉ là bắt đầu. Thế giới của ngươi đang bị đe dọa từ nhiều phía, và ngươi cần phải chuẩn bị tốt hơn để đối phó với những thử thách lớn hơn.”
Trí Thanh: “Tôi hiểu. Tôi sẵn sàng để học hỏi và chuẩn bị cho những cuộc chiến sắp tới.”
Lâm Dương mỉm cười, và Trí Thanh cảm nhận được sự tự tin và quyết tâm mới trong mình. Cuộc chiến này chỉ là một bước khởi đầu, và anh biết rằng mình cần phải tiếp tục học hỏi và phát triển sức mạnh của các nhân vật để bảo vệ cả hai thế giới.