Nhà Văn Thần Thoại - Chương 6
Chương 6: Sự Phản Bội
Trí Thanh tập trung vào thanh kiếm, cảm nhận sức mạnh từ nó đang dâng trào. Anh cảm thấy mình trở nên mạnh mẽ và đầy tự tin hơn bao giờ hết. Với một cú vung mạnh mẽ, ánh sáng từ thanh kiếm lóe lên, tạo ra một đường chém sáng chói vào con quái vật. Một tiếng nổ mạnh vang lên khi thanh kiếm va chạm với da của con quái vật, khiến nó lùi lại.
Con quái vật gầm rú đau đớn và xô đẩy các sinh vật khác xung quanh. Trí Thanh tiếp tục chiến đấu, mỗi đòn tấn công của anh đều mạnh mẽ hơn nhờ vào sự kết nối giữa anh và sức mạnh của Định Thiên. Nhưng giữa lúc trận chiến đang diễn ra căng thẳng, một âm thanh khác vang lên, thu hút sự chú ý của anh.
Lâm Dương đang đứng ở một bên, vẻ mặt lo lắng. Cô quay về phía một nhóm quái vật nhỏ hơn đang tụ tập gần đó. Trong số đó, một người đàn ông với vẻ ngoài quen thuộc đang chỉ huy bọn chúng. Anh ta mặc một bộ đồ đen và đội mũ rộng vành, với đôi mắt sắc lạnh.
Trí Thanh: “Người đó là ai? Sao lại có vẻ quen thuộc?”
Lâm Dương: “Đó là Thái Bình, một trong những nhân vật phụ trong câu chuyện của ngươi. Anh ta không hoàn toàn là người tốt. Trong khi ngươi đang chiến đấu, có vẻ như anh ta đang âm thầm thực hiện âm mưu của mình.”
Trí Thanh nhìn về phía Thái Bình, cảm giác bất an khi nhận ra sự phản bội trong ánh mắt của anh ta. Thái Bình đang giao tiếp với những con quái vật, ra lệnh cho chúng tấn công mạnh mẽ hơn.
Thái Bình: “Tấn công mạnh tay hơn! Hãy khiến thế giới của con người phải đau khổ!”
Trí Thanh cảm thấy sự tức giận và thất vọng dâng lên trong lòng. Anh quay lại đối diện với con quái vật to lớn, và với một quyết tâm mới, anh tiếp tục chiến đấu. Tuy nhiên, trong lúc chiến đấu, anh không thể không cảm thấy lo lắng về sự phản bội của Thái Bình.
Lâm Dương tiến lại gần Trí Thanh, và cô gọi to.
Lâm Dương: “Ngươi phải tập trung! Không thể để cho Thái Bình và lũ quái vật chiếm ưu thế!”
Trí Thanh gật đầu, lấy lại sự tập trung. Anh tập trung vào thanh kiếm của mình, cảm nhận sức mạnh đang chảy qua cơ thể. Với một động tác mạnh mẽ, anh chém về phía con quái vật to lớn, tạo ra một làn sóng ánh sáng quét qua không khí. Con quái vật gầm rú và lùi lại, nhưng nó vẫn tiếp tục tấn công.
Thái Bình nhận thấy sự bất lực của Trí Thanh, và một nụ cười nham hiểm xuất hiện trên khuôn mặt anh ta.
Thái Bình: “Nhà văn, ngươi nghĩ rằng sức mạnh của ngươi có thể cứu được tất cả? Ngươi không biết đâu, mọi thứ ngươi viết ra đều có thể bị phá hủy.”
Trí Thanh: “Không, tôi sẽ không để điều đó xảy ra. Dù có phản bội hay không, tôi vẫn sẽ chiến đấu vì những gì tôi tin tưởng.”
Lâm Dương: “Chúng ta cần phải ngăn chặn Thái Bình và bảo vệ thế giới này. Hãy tập trung sức mạnh của ngươi và sử dụng nó để phá vỡ âm mưu của anh ta!”
Trí Thanh cảm thấy một sức mạnh mới mẻ dâng trào từ thanh kiếm. Anh tập trung toàn bộ năng lượng vào thanh kiếm và vung nó về phía Thái Bình. Ánh sáng từ thanh kiếm tỏa ra mạnh mẽ, tạo ra một sóng xung kích mạnh mẽ khiến các quái vật xung quanh lùi lại. Thái Bình bị cuốn vào sóng xung kích, và gương mặt anh ta hiện lên sự kinh ngạc và sợ hãi.
Thái Bình: “Không… không thể nào!”
Lâm Dương: “Tiếp tục chiến đấu! Chúng ta phải kết thúc cuộc chiến này ngay!”
Trí Thanh cảm thấy sức mạnh của mình ngày càng mạnh mẽ hơn. Với một động tác quyết liệt cuối cùng, anh chém mạnh về phía Thái Bình, tạo ra một luồng ánh sáng chói lòa. Thái Bình bị đánh bại, và các quái vật xung quanh bị tiêu diệt hoặc lùi bước.
Lâm Dương tiến đến gần, vẻ mặt vừa nhẹ nhõm vừa mệt mỏi.
Lâm Dương: “Ngươi đã làm rất tốt. Nhưng đây chỉ là bước đầu tiên. Chúng ta cần phải chuẩn bị cho những thử thách lớn hơn.”
Trí Thanh: “Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ tiếp tục học hỏi và chuẩn bị cho những gì sắp tới.”
Cuộc chiến đã kết thúc, nhưng Trí Thanh biết rằng hành trình của anh chỉ mới bắt đầu. Sự phản bội của Thái Bình cho thấy rằng có nhiều mối nguy hiểm hơn đang chờ đợi, và anh phải sẵn sàng đối mặt với chúng.