Nhà Viết Lời Thần Thánh - Chương 2
Chương 2: Những Câu Chuyện Kỳ Diệu
An Minh ngồi lại ở bàn làm việc, cuốn sách “Những Lời Thần Thánh” đặt trên bàn trước mặt anh. Anh mở cuốn sách, phát hiện ra nó được viết bằng chữ viết tay tinh xảo, màu mực có vẻ hơi nhòe theo thời gian. Những trang đầu không có gì đặc biệt, nhưng khi anh lật sang những trang tiếp theo, anh thấy rằng mỗi câu chuyện đều bắt đầu với những câu từ kỳ lạ và đầy ẩn ý.
An Minh: (thì thầm với chính mình) “Những câu chuyện này… có vẻ như không phải là những câu chuyện bình thường.”
Một đêm, sau khi đã đọc hết các câu chuyện trong cuốn sách, An Minh quyết định thử viết một câu chuyện ngắn. Anh muốn kiểm tra xem liệu có điều gì đặc biệt trong cuốn sách này không. Với một ly cà phê bên cạnh, anh bắt đầu viết một câu chuyện về một người đàn ông cứu một con chó mắc kẹt trong hẻm.
An Minh: (viết) “Trong một đêm tối tăm, khi những cơn gió lạnh lẽo thổi qua, một người đàn ông dũng cảm đã nghe thấy tiếng kêu cứu từ một con chó đang mắc kẹt trong hẻm tối. Anh nhanh chóng tìm đến nơi, và nhờ vào sự kiên nhẫn và lòng tốt, anh đã giải cứu con chó.”
Khi câu chuyện hoàn tất, An Minh cảm thấy hài lòng và đóng cuốn sách lại. Anh đi ngủ mà không nghĩ nhiều về câu chuyện mình đã viết.
Sáng hôm sau, khi ánh sáng mặt trời chiếu vào căn phòng, An Minh nhận được một tin nhắn từ người hàng xóm của mình, chị Mai, người sống gần đó.
Chị Mai (qua tin nhắn): “An Minh, sáng nay khi tôi ra ngoài, tôi thấy một con chó nhỏ bị mắc kẹt trong hẻm sau nhà tôi. May thay, một người đàn ông đã cứu nó ngay khi tôi vừa ra ngoài. Thật kỳ lạ, tôi vừa nghĩ về điều đó vào tối qua!”
An Minh cảm thấy bất ngờ và hơi hoảng hốt. Anh nhớ lại câu chuyện mình đã viết và cảm thấy có điều gì đó không ổn. Anh quyết định thử nghiệm thêm một lần nữa.
Ngày hôm sau, anh viết một câu chuyện về một người bạn cũ mà anh đã mất liên lạc từ lâu, người này bỗng dưng xuất hiện trong cuộc sống của anh.
An Minh: (viết) “Một ngày nọ, An Minh nhận được một cuộc gọi từ một người bạn cũ mà anh đã không gặp trong nhiều năm. Họ gặp lại nhau và cảm thấy như thời gian chưa từng trôi qua.”
Tối hôm đó, khi An Minh đang xem TV, chuông điện thoại reo lên. Anh nhấc máy và giọng nói quen thuộc của một người bạn cũ vang lên từ đầu dây bên kia.
Người bạn cũ (Linh): “An Minh, thật không thể tin nổi! Tôi vừa tìm thấy số điện thoại của bạn và quyết định gọi. Lâu rồi không gặp, tôi nhớ bạn quá.”
An Minh không thể tin vào tai mình. Những gì anh viết dường như trở thành sự thật. Anh quyết định tiếp tục thử nghiệm với cuốn sách này, nhưng không biết rằng hành trình của anh mới chỉ bắt đầu.
An Minh: (nói một mình) “Nếu những câu chuyện của tôi có thể xảy ra ngoài đời thực, tôi cần phải cẩn thận hơn với những gì tôi viết.”
Cảm giác hào hứng và lo lắng lẫn lộn trong tâm trí của An Minh, và anh chuẩn bị cho những thử thách tiếp theo trong cuộc hành trình kỳ diệu của mình với cuốn sách bí ẩn này.