Nhà Xây Dựng Đến Từ Tương Lai - Chương 1
Chương 1: Tai nạn bất ngờ
Kiến trúc sư Minh đứng trên đỉnh tòa nhà chọc trời mà anh đang giám sát xây dựng, nhìn xuống thành phố sôi động bên dưới. Dự án này là niềm tự hào lớn nhất của anh, một minh chứng cho tài năng và sự cống hiến không ngừng nghỉ của anh trong suốt nhiều năm qua.
“Anh Minh, chúng ta có chút vấn đề với cấu trúc tầng trên,” một kỹ sư trẻ tên Hùng chạy đến, thở dốc.
Minh quay lại, nhìn Hùng với vẻ điềm tĩnh. “Là vấn đề gì vậy? Nói rõ cho tôi biết.”
“Có vẻ như có sự chênh lệch nhỏ trong việc căn chỉnh cột thép. Chúng tôi cần kiểm tra lại trước khi tiếp tục,” Hùng trả lời, mắt lóe lên chút lo lắng.
Minh gật đầu, anh hiểu rõ tầm quan trọng của việc này. “Đi nào, chúng ta sẽ kiểm tra lại mọi thứ.”
Cả hai nhanh chóng di chuyển đến tầng trên, nơi những cột thép đồ sộ đang được lắp đặt. Minh cẩn thận kiểm tra từng chi tiết, không bỏ sót bất kỳ điều gì. Ánh mắt anh sắc bén, đôi tay lành nghề của anh di chuyển nhanh nhẹn qua các bản vẽ và cấu trúc thép.
“Tất cả dường như đều ổn định,” Minh nói sau khi hoàn thành việc kiểm tra. “Nhưng chúng ta vẫn cần đảm bảo mọi thứ hoàn hảo. Hãy chỉnh lại vị trí của cột này một chút, và kiểm tra lại lần nữa.”
Hùng gật đầu, nhanh chóng gọi các công nhân tới để thực hiện chỉ dẫn của Minh. Trong khi họ bận rộn với công việc, Minh quay lưng lại, nhắm mắt thở dài một hơi, tự hỏi mình sẽ làm gì tiếp theo để hoàn thiện dự án này.
Nhưng ngay lúc đó, một luồng gió lạnh bất ngờ thổi qua, mang theo một cảm giác kỳ lạ khiến Minh rùng mình. Anh mở mắt, thấy mọi thứ xung quanh bắt đầu rung chuyển. Không phải do công trình, mà là từ chính không gian xung quanh anh.
“Mọi người, cẩn thận!” Minh hét lớn, cảnh báo đội ngũ của mình.
Nhưng trước khi anh kịp làm bất cứ điều gì, một ánh sáng chói lóa bao trùm lấy anh. Cảm giác như không khí đang bị xé toạc ra, và Minh cảm thấy mình bị hút vào một khoảng không vô định. Tiếng ồn ào của công trường dần dần biến mất, thay vào đó là một sự tĩnh lặng đáng sợ.
Rồi đột ngột, tất cả trở nên tối tăm.
Minh từ từ mở mắt, đầu anh đau nhói như có ai vừa đánh mạnh vào. Anh cố gắng ngồi dậy, nhận ra mình đang nằm trên mặt đất rắn chắc. Xung quanh anh là những tán cây rậm rạp và tiếng chim hót vang vọng khắp không gian.
“Đây là đâu?” Minh tự hỏi, cố gắng hiểu ra tình cảnh của mình. Anh nhìn quanh, nhận thấy mình đang ở giữa một khu rừng rậm hoang vu, hoàn toàn xa lạ.
Không còn tòa nhà chọc trời, không còn thành phố, không còn đội ngũ kỹ sư và công nhân. Minh chỉ còn lại chính mình và sự bối rối.
“Chuyện gì đã xảy ra…?” Minh thì thầm, bàn tay anh sờ soạng khắp người để chắc chắn mình vẫn còn sống. Tất cả đều rất thật, nhưng không thể nào đây là hiện thực mà anh từng biết.
Một âm thanh lạ lùng từ xa khiến Minh giật mình quay lại. Anh thấy bóng dáng của vài sinh vật nhỏ bé đang di chuyển trong rừng. Nhưng họ không giống bất kỳ ai anh từng thấy trước đây. Những người đó có ngoại hình thô kệch, mặc những bộ trang phục đơn sơ từ da thú, và đang cầm trong tay những dụng cụ thô sơ.
Họ nhìn Minh với ánh mắt đầy tò mò và cảnh giác. Minh hiểu rằng anh không còn ở thời hiện tại nữa. Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng khi anh nhận ra sự thật này.
Một trong những người đó bước tới gần anh, tay nắm chặt một cây gậy gỗ. Minh cố gắng giao tiếp bằng cách giơ tay lên, biểu lộ ý định hòa bình.
“Tôi không làm hại các bạn,” Minh nói, nhưng giọng anh chỉ là tiếng gió với họ.
Người kia ngập ngừng, không hiểu lời Minh nói. Nhưng thấy anh không tỏ ra nguy hiểm, họ chỉ ra hiệu cho Minh đi theo. Không còn lựa chọn nào khác, Minh đứng dậy, chân bước theo những người lạ mặt này vào sâu trong khu rừng, lòng đầy lo lắng và băn khoăn về điều gì đang chờ đợi mình phía trước.
Một cuộc phiêu lưu không mong đợi đã bắt đầu.