Nhà Xây Dựng Đến Từ Tương Lai - Chương 2
Chương 2: Cuộc gặp gỡ đầu tiên
Minh bước đi giữa những tán cây rậm rạp, theo sau nhóm người lạ. Họ di chuyển một cách khéo léo qua rừng cây, dường như quen thuộc với mỗi con đường, mỗi bụi cây. Minh cảm thấy đôi chân mình trở nên nặng nề, không chỉ vì kiệt sức mà còn do sự căng thẳng từ tình huống kỳ lạ này.
“Chuyện gì đang xảy ra…?” Minh lẩm bẩm trong đầu, cố gắng tìm hiểu nguyên nhân tại sao anh lại bị đưa đến nơi này. Từng bước chân, anh lại cảm thấy mình đang lạc vào một thế giới hoàn toàn khác lạ.
Khoảng chừng nửa giờ sau, họ đến một khu vực trống trải, nơi một ngôi làng nhỏ hiện ra trước mắt Minh. Những túp lều đơn sơ được dựng lên từ cành cây và lá cọ, xung quanh là những con người với trang phục đơn sơ, tất cả đều tò mò nhìn chằm chằm vào Minh như thể anh là một sinh vật lạ.
Minh cố gắng không để lộ sự lo lắng trên khuôn mặt, nhưng không thể che giấu hoàn toàn sự bối rối của mình. Anh bị dẫn đến một khu vực trung tâm của làng, nơi có một túp lều lớn hơn một chút so với những túp lều khác. Một người đàn ông lớn tuổi với mái tóc bạc, rõ ràng là người có địa vị cao trong làng, bước ra.
Người đàn ông lớn tuổi nói vài câu bằng một ngôn ngữ mà Minh chưa từng nghe thấy. Giọng ông trầm và nghiêm nghị, thể hiện rõ sự quyền lực trong bộ lạc. Minh chỉ có thể đoán rằng ông đang hỏi về danh tính và lý do anh xuất hiện ở đây.
“Xin chào,” Minh cố gắng nói bằng giọng điệu bình tĩnh nhất có thể, dù biết rằng họ sẽ không hiểu. “Tôi là Minh, một kiến trúc sư. Tôi không biết bằng cách nào mà mình đến đây, nhưng tôi không có ý định gây hại cho các bạn.”
Những lời nói của Minh rõ ràng không được hiểu, nhưng người đàn ông lớn tuổi kia dường như nhận ra ý định hòa bình của anh. Ông gật đầu nhẹ, sau đó quay sang người bên cạnh và nói gì đó. Người phụ nữ đứng gần đó nhanh chóng rời đi, có lẽ để thực hiện một số việc mà Minh không hiểu.
Người đàn ông lớn tuổi ra hiệu cho Minh ngồi xuống bên một đống lửa. Minh tuân theo, lòng đầy thắc mắc. Đống lửa bập bùng trong ánh chiều tà, tỏa ra hơi ấm dễ chịu nhưng không thể làm tan đi cảm giác lạc lõng của anh.
Một lúc sau, người phụ nữ ban nãy quay lại, mang theo một bát nước cùng vài loại thảo mộc. Bà đặt chúng trước mặt Minh và ra hiệu cho anh uống. Minh ngần ngại nhưng cuối cùng cũng nhấp một ngụm, vị của nước có chút lạ nhưng không gây khó chịu. Anh đoán rằng đây là một cách để kiểm tra xem anh có thể tin tưởng được hay không.
Sau khi uống nước, Minh cảm thấy sự căng thẳng trong cơ thể dần giảm đi. Người đàn ông lớn tuổi ngồi xuống bên cạnh anh, nhìn Minh một cách kỹ lưỡng, như thể đang cố gắng tìm hiểu xem anh thực sự là ai và có mục đích gì.
“Chúng tôi không cùng một ngôn ngữ, nhưng tôi hy vọng chúng ta có thể hiểu nhau,” Minh nói một cách chân thành, hy vọng sự chân thật trong giọng điệu của anh sẽ giúp anh tạo được lòng tin.
Người đàn ông già gật đầu, và ra hiệu cho Minh đứng dậy đi theo ông. Họ dẫn anh đi quanh làng, chỉ cho anh những ngôi nhà đơn sơ, những khu vực dành cho việc nấu nướng và sinh hoạt. Minh nhận thấy các ngôi nhà đều rất thô sơ, không đủ chắc chắn để chống lại mưa gió hay thú dữ. Anh hiểu rằng, bộ lạc này đang sống trong một môi trường đầy rẫy những nguy hiểm.
Khi họ quay lại khu vực trung tâm, Minh nhận thấy có sự tập trung của nhiều người dân làng hơn. Một cuộc họp quan trọng có vẻ sắp diễn ra. Người đàn ông lớn tuổi đứng lên và bắt đầu nói chuyện với mọi người, đôi tay ông vung lên, chỉ về phía các ngôi nhà và rồi chỉ về phía Minh.
Minh cố gắng hiểu những gì đang diễn ra, và sau vài phút, anh nhận ra rằng người đàn ông đang nói về việc cần cải thiện nhà cửa, và ông ta có vẻ muốn Minh giúp đỡ họ.
Minh gật đầu, hiểu rằng đây là cơ hội để anh chứng minh khả năng của mình. Anh bước tới một chỗ đất trống gần đó và bắt đầu vẽ trên mặt đất, sử dụng những cành cây xung quanh để minh họa cho ý tưởng của mình. Những người dân làng nhìn theo với ánh mắt tò mò và chăm chú.
Minh cố gắng hết sức để diễn đạt bằng hành động và hình ảnh, vẽ lên mặt đất một kế hoạch đơn giản về việc xây dựng một ngôi nhà chắc chắn hơn, với nền móng được làm từ đá và mái được lợp từ cây cỏ dày hơn. Anh cũng mô tả cách dựng các bức tường bằng gỗ chắc chắn để chống lại gió và thú dữ.
Người đàn ông lớn tuổi và những người khác gật gù, dường như bắt đầu hiểu ra ý tưởng của Minh. Một nụ cười mỉm xuất hiện trên khuôn mặt người đàn ông già, và ông ra hiệu cho mọi người bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu.
Đêm đó, Minh được sắp xếp ở lại trong một túp lều tạm thời. Anh ngồi một mình bên đống lửa, suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Một phần của anh vẫn chưa thể tin được chuyện này là thật, rằng anh thực sự đang ở một nơi nào đó trong quá khứ. Nhưng anh biết rằng, nếu muốn sống sót và trở về, anh phải giúp đỡ bộ lạc này.
Với quyết tâm mới, Minh nhắm mắt lại, cố gắng nghỉ ngơi. Nhưng trong lòng anh đã sẵn sàng cho thử thách mới vào ngày mai, khi anh sẽ bắt đầu xây dựng một tương lai cho bộ lạc này – một tương lai mà chính anh cũng chưa thể tưởng tượng được.