Nhị Lan Thần và Cõi Vô Hình - Chương 2
Chương 2: Cõi Vô Hình
Khi bước qua cánh cổng, Thiếu Vũ cảm thấy như bị hút vào một không gian khác lạ. Cả thế giới xung quanh cậu biến đổi, thời gian và không gian như lơ lửng trong trạng thái mơ hồ. Trước mắt cậu hiện ra một cảnh tượng kỳ diệu: một vùng đất không có bầu trời, không có mặt đất rõ ràng, mọi thứ dường như trôi nổi trong khoảng không vô định. Các sinh vật kỳ bí với hình thù lạ lẫm lượn lờ, một số lấp lánh như những vì sao, trong khi số khác trông như bóng tối sâu thẳm.
Thần Bất Diệt, vẫn ở bên cạnh Thiếu Vũ, bước tới trước và nói:
“Chào mừng ngươi đến với Cõi Vô Hình, nơi các linh hồn và sinh vật kỳ diệu tồn tại, nơi mọi quy luật của thế giới thực đều bị bẻ cong.”
Thiếu Vũ nhìn quanh, đôi mắt không giấu nổi sự ngạc nhiên:
“Thật không thể tin được… Đây là nơi mà ta sẽ chiến đấu sao? Làm sao ta có thể tồn tại trong một thế giới như thế này?”
Thần Bất Diệt khẽ cười:
“Ngươi không còn là một con người bình thường nữa. Sức mạnh của ngươi trong Cõi Vô Hình không bị giới hạn bởi quy luật của thế giới con người. Tại đây, mọi thứ phụ thuộc vào ý chí và khả năng điều khiển năng lượng của ngươi.”
Thiếu Vũ cau mày, cảm nhận sự khác biệt trong cơ thể mình. Cậu có thể cảm nhận được luồng năng lượng chảy qua mình, mạnh mẽ và tràn đầy sức sống hơn bao giờ hết. Nhưng cùng với đó là cảm giác bất an, như thể có một bóng đen đang chờ đợi trong bóng tối.
Thần Bất Diệt tiếp tục:
“Nhưng ngươi không chỉ đơn giản chiến đấu với những sinh vật kỳ bí ở đây. Ngươi sẽ đối mặt với những thế lực đang đe dọa sự cân bằng của Cõi Vô Hình. Một thế lực bóng tối đang trỗi dậy, và ngươi là người được chọn để ngăn chặn nó.”
Thiếu Vũ nhíu mày:
“Bóng tối? Ta phải chiến đấu với cái gì? Và tại sao ta được chọn trong hàng triệu người khác?”
Thần Bất Diệt nhìn Thiếu Vũ, đôi mắt ông sâu thẳm như cất giữ hàng ngàn câu chuyện bí mật:
“Ngươi là Nhị Lan Thần, người có dòng máu thần thánh, sinh ra để bảo vệ sự cân bằng của hai thế giới. Chỉ những người mang trong mình sức mạnh của thần linh mới có thể chiến đấu trong Cõi Vô Hình mà không bị cuốn vào bóng tối. Và bây giờ, ta sẽ dạy ngươi cách khai thác sức mạnh này.”
Thiếu Vũ cảm thấy áp lực đè nặng lên vai mình, nhưng cậu không để sự sợ hãi chiếm lấy tâm trí. Cậu bước tới, đôi mắt sáng ngời với lòng quyết tâm:
“Được. Hãy chỉ cho ta. Ta sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì, nếu đó là cách duy nhất để bảo vệ mọi người.”
Thần Bất Diệt gật đầu, ánh mắt hài lòng. Ông giơ tay lên, từ bàn tay phát ra một luồng sáng, mở ra một cánh cửa khác trong không gian. Đằng sau cánh cửa ấy, Thiếu Vũ thấy một khung cảnh chiến trường khốc liệt, nơi các sinh vật từ cả hai thế giới đang chiến đấu với nhau trong một trận chiến vô tận.
Thần Bất Diệt chỉ vào đó và nói:
“Đây là nơi ngươi sẽ bắt đầu học hỏi. Nhưng hãy nhớ, trong Cõi Vô Hình, ngươi không thể tin vào những gì mắt ngươi thấy. Mọi thứ đều là ảo ảnh, ngoại trừ ý chí của ngươi. Sức mạnh thực sự nằm ở sự tập trung và lòng kiên định. Khi ngươi có thể điều khiển được sức mạnh của mình, ngươi sẽ có thể làm được những điều mà ngươi chưa bao giờ tưởng tượng.”
Thiếu Vũ nhìn vào cánh cửa, biết rằng mình sắp đối mặt với những thử thách nguy hiểm nhất trong đời. Nhưng trong lòng cậu tràn đầy quyết tâm. Cậu hít sâu một hơi, rồi bước qua cánh cửa, bước vào cuộc chiến đầy gian nan, nơi không ai biết đến.