Nhị Lan Thần và Sự Phá Hủy - Chương 2
Chương 2: Lập Kế Hoạch Chống Lại Nhị Lan Thần
Sau khi chuẩn bị mọi thứ cần thiết, Lê Thanh, Trần Hùng và Nguyễn Mai bắt đầu hành trình lên ngọn núi phía Bắc. Con đường chênh vênh giữa hai bên là những vách đá dựng đứng, nhưng tinh thần của họ vẫn không bị lung lay. Khi đến nơi, họ tìm thấy ngôi nhà cổ kính của pháp sư già.
Lê Thanh: (gõ cửa) “Xin chào! Chúng tôi đến gặp ngài để nhờ giúp đỡ.”
Pháp sư: (mở cửa, với vẻ mặt nghiêm nghị) “Các ngươi đến vì điều gì? Ta biết thời gian không còn nhiều.”
Trần Hùng: “Chúng tôi cần thông tin về Nhị Lan Thần. Nghe nói ngài biết nhiều điều về hắn.”
Pháp sư: (gật đầu) “Đúng vậy. Nhị Lan Thần là một thực thể rất mạnh, hắn có khả năng thao túng không gian và thời gian. Hắn đã từng bị phong ấn, nhưng giờ đây hắn đã trở lại với kế hoạch tàn phá thế giới.”
Nguyễn Mai: (hỏi) “Chúng ta có thể làm gì để ngăn cản hắn?”
Pháp sư: “Có một số bảo vật cổ xưa có thể giúp các ngươi. Chúng được giấu ở những nơi khác nhau. Nếu các ngươi thu thập đủ, có thể khóa chặt sức mạnh của Nhị Lan Thần.”
Lê Thanh: (quyết tâm) “Ngài có thể chỉ cho chúng tôi nơi nào có những bảo vật đó không?”
Pháp sư: “Có ba bảo vật chính. Bảo vật đầu tiên, viên ngọc Vĩnh Cửu, được giấu trong hang động ở phía Nam. Bảo vật thứ hai, thanh kiếm Ánh Sáng, nằm trong tay của một con rồng cổ ở vùng núi phía Đông. Cuối cùng, cuốn sách Phép Thuật, nằm trong một thư viện cổ xưa tại thành phố Lostran.”
Trần Hùng: (sốt sắng) “Chúng ta nên bắt đầu từ đâu?”
Nguyễn Mai: “Theo tôi, viên ngọc Vĩnh Cửu là mục tiêu đầu tiên. Nó có thể giúp chúng ta nhận diện và tránh được các cạm bẫy của Nhị Lan Thần.”
Lê Thanh: (nhìn pháp sư) “Ngài có biết đường đến hang động đó không?”
Pháp sư: “Ta có thể hướng dẫn các ngươi. Nhưng nhớ rằng, đường đến đó rất nguy hiểm. Các ngươi sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách.”
Trần Hùng: (tin tưởng) “Chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì để bảo vệ thế giới này.”
Pháp sư: (cười nhẹ) “Rất tốt. Hãy chuẩn bị tâm lý và sức mạnh của mình. Bây giờ, hãy đi theo ta.”
Nhóm anh hùng theo chân pháp sư, lòng đầy quyết tâm và hy vọng. Họ biết rằng mỗi bước đi đều quan trọng, và thời gian không chờ đợi ai.
Trên đường đi, họ cùng nhau trò chuyện về những kỷ niệm và ước mơ.
Nguyễn Mai: (nhìn Lê Thanh) “Cậu có nhớ lần chúng ta cùng nhau tập luyện trong rừng không? Hôm đó, cậu đã đánh bại mình với một cú chém tuyệt đẹp.”
Lê Thanh: (cười) “Chỉ là may mắn thôi! Nhưng mình không thể quên những ngày đó. Nó đã giúp mình mạnh mẽ hơn.”
Trần Hùng: “Chúng ta cần giữ vững tinh thần như vậy. Mỗi người chúng ta đều có vai trò quan trọng trong cuộc chiến này.”
Nguyễn Mai: “Đúng rồi, không chỉ để cứu lấy thế giới mà còn để chứng minh rằng chúng ta có thể làm được điều gì đó lớn lao.”
Họ tiếp tục tiến về phía trước, cùng nhau vượt qua những khó khăn, quyết tâm không để Nhị Lan Thần phá hủy những gì họ yêu thương.