Nhiệm Cụ Của Nhà Khảo Cổ Trẻ - Chương 3
Chương 3: Cuộc Gặp Gỡ Đầu Tiên
Bóng hoàng hôn phủ lên sa mạc khi nhóm khảo cổ tiến gần hơn đến hình dáng mờ ảo của kim tự tháp. Catherine cảm thấy tim mình đập mạnh, không chỉ vì niềm hứng khởi mà còn vì sự hồi hộp và lo lắng. Cô biết rằng đây chỉ là bước khởi đầu và còn nhiều thách thức đang chờ đợi.
“Chúng ta cần phải cẩn thận,” Mahmoud nói, giọng ông trầm và chắc chắn. “Không ai biết kim tự tháp này đã bị bỏ hoang bao lâu và có những nguy hiểm gì đang chờ đợi bên trong.”
“Đúng vậy,” Catherine gật đầu, ánh mắt quyết tâm. “Chúng ta sẽ tiếp cận một cách từ từ và cẩn thận.”
Họ dừng lại cách kim tự tháp một khoảng cách an toàn, dựng lều và chuẩn bị cho buổi tối. Catherine và John cùng nhau xem xét lại các bản đồ và ghi chép, thảo luận về kế hoạch cho ngày mai.
“Chúng ta sẽ bắt đầu từ lối vào chính, nếu có thể tìm thấy,” John nói, chỉ vào bản đồ. “Sau đó, chúng ta sẽ lập kế hoạch khám phá từng phần một.”
“Chính xác. Chúng ta cần phải cẩn thận và không bỏ sót bất kỳ manh mối nào,” Catherine đáp lại.
Đêm đó, dưới bầu trời đầy sao của sa mạc, Catherine nằm trong lều nhưng không thể chợp mắt. Cô nghĩ về cuộc hành trình đã qua và những thách thức đang chờ đợi phía trước. Cô biết rằng đây là cơ hội để chứng minh năng lực của mình, và cô quyết tâm không để bất kỳ điều gì làm chùn bước.
Sáng hôm sau, ánh nắng ban mai chiếu rọi lên kim tự tháp, làm nó hiện ra rõ ràng hơn. Catherine và nhóm của cô bắt đầu tiến tới, trang bị đầy đủ dụng cụ và thiết bị.
“Cẩn thận từng bước một,” Mahmoud nhắc nhở khi họ tiến gần lối vào.
Catherine dẫn đầu, mắt cô dò xét từng chi tiết. Bất chợt, cô dừng lại trước một bức tường lớn với các ký tự và hình ảnh khắc chạm tinh xảo. Cô dùng đèn pin soi sáng, nghiên cứu kỹ lưỡng.
“Đây là những ký tự cổ đại, có thể chỉ ra lối vào,” Catherine nói, giọng cô đầy hứng thú.
Mahmoud và John cùng tiến tới, xem xét các ký tự và hình ảnh. Họ phát hiện một cánh cửa đá lớn được ngụy trang kỹ lưỡng.
“Chúng ta cần một cơ chế để mở nó,” Mahmoud nói, tay ông chạm vào bề mặt đá.
John lấy ra một bộ dụng cụ và bắt đầu kiểm tra cẩn thận. Sau vài phút, anh tìm thấy một lỗ nhỏ trên bề mặt đá, có thể là chìa khóa mở cửa.
“Catherine, em nghĩ đây là chỗ để chèn một vật gì đó,” John nói, ánh mắt anh sáng lên.
Catherine nhìn xung quanh và tìm thấy một mảnh đá nhỏ có hình dáng đặc biệt. Cô cẩn thận chèn mảnh đá vào lỗ và xoay nhẹ. Bất chợt, cánh cửa đá rung chuyển và mở ra, để lộ lối vào tối om bên trong.
“Chúng ta đã làm được!” Catherine reo lên, ánh mắt cô rực sáng.
“Nhưng chúng ta phải cẩn thận hơn nữa từ đây,” Mahmoud cảnh báo. “Bên trong có thể có những cạm bẫy cổ đại và cấu trúc không ổn định.”
Họ tiến vào bên trong, mỗi bước đi đều cẩn trọng và dè dặt. Ánh sáng từ đèn pin chiếu rọi lên những bức tường chạm khắc tinh xảo và những hành lang dài hun hút. Catherine cảm thấy mình như đang bước vào một thế giới khác, đầy bí ẩn và kỳ diệu.
Bỗng nhiên, họ nghe thấy tiếng động lạ từ phía trước. Cả nhóm dừng lại, nín thở lắng nghe. Tiếng động đó càng lúc càng rõ ràng, như tiếng chân người.
“Có ai đó ở đây,” Catherine thì thầm, mắt cô mở to cảnh giác.
“Chúng ta cần phải kiểm tra,” Mahmoud nói, giọng ông trầm và căng thẳng.
Cả nhóm tiến lên, từng bước một, theo dõi nguồn gốc của tiếng động. Họ dừng lại trước một cánh cửa đá khác, lớn hơn và phức tạp hơn. Tiếng động phát ra từ phía bên kia cánh cửa.
“Có thể có ai đó đã vào đây trước chúng ta,” John nói, giọng anh lo lắng.
“Chúng ta phải mở cửa và xem xét,” Catherine quyết định, ánh mắt cô kiên định.
Với sự giúp đỡ của Mahmoud và John, họ tìm ra cách mở cánh cửa đá. Khi cánh cửa mở ra, ánh sáng từ đèn pin chiếu rọi vào bên trong, để lộ ra một nhóm người khác đang làm việc.
“Chào! Ai ở đó?” Catherine gọi lớn, tiếng cô vang vọng trong không gian.
Nhóm người quay lại, ngạc nhiên và cảnh giác. Một người đàn ông bước tới, ông ta có vẻ là trưởng nhóm.
“Tôi là Ahmed, nhà khảo cổ học. Các bạn là ai và đến đây với mục đích gì?” ông hỏi, giọng nói đầy quyền uy.
Catherine bước tới, giới thiệu về mình và nhóm của cô. “Chúng tôi là một nhóm khảo cổ học từ Anh. Chúng tôi đến đây để khám phá kim tự tháp này.”
Ahmed nhìn họ một lúc, rồi nở một nụ cười. “Tôi đã ở đây từ vài tuần trước, nhưng chúng tôi vẫn chưa thể tìm ra tất cả các bí mật của kim tự tháp này. Có lẽ chúng ta có thể hợp tác và cùng nhau khám phá.”
Catherine và nhóm của cô đồng ý, và hai nhóm bắt đầu làm việc cùng nhau. Cuộc gặp gỡ này mở ra một chương mới trong cuộc hành trình của họ, với những khám phá và thách thức mới đang chờ đón.