Nhịp Đập Của Istanbul - Chương 4
Chương 4: Thử Thách Đạo Đức
Ánh sáng của buổi sáng mới lấp lánh qua những ngôi nhà của Istanbul, nhưng trong lòng Dr. Elias, Layla và Yusuf lại chất chứa những lo lắng. Họ đã rời khỏi khu phố đông đúc và tìm một nơi an toàn hơn, nhưng không biết điều gì đang chờ đợi họ phía trước.
“Chúng ta phải tìm một nơi trú ẩn tạm thời cho Yusuf,” Dr. Elias nói khi họ ngồi trong một căn phòng nhỏ ở một nhà trọ cũ. “Chúng ta không thể để ai biết rằng anh ấy vẫn còn ở đây.”
Layla gật đầu, ánh mắt chăm chú. “Nhưng chúng ta cũng phải đảm bảo rằng anh ấy sẽ an toàn khi ra ngoài. Anh ấy cần điều trị, và không thể cứ ẩn nấp mãi được.”
“Đúng vậy,” Yusuf nói, giọng nói yếu ớt. “Nhưng nếu mọi người biết rằng một bác sĩ Do Thái đã chữa trị cho tôi, điều đó có thể mang lại rắc rối cho các bạn.”
Dr. Elias cảm thấy nỗi trăn trở trong lòng. “Chúng ta sẽ không để điều đó xảy ra. Chúng ta sẽ tìm cách giúp bạn mà không để ai biết.”
Sau khi ăn sáng, Dr. Elias quyết định phải hành động ngay. Ông nghĩ đến việc tìm một bác sĩ Hồi giáo có thể giúp đỡ trong việc điều trị cho Yusuf mà không làm lộ danh tính của ông. “Layla, em có biết ai trong cộng đồng của em có thể giúp không?” ông hỏi.
“Có một bác sĩ lớn tuổi, ông Ibrahim. Ông ấy đã giúp đỡ nhiều người trong khu phố và rất tôn trọng các nguyên tắc đạo đức,” Layla đáp. “Nhưng liệu ông ấy có chấp nhận chữa trị cho một người như Yusuf không?”
Dr. Elias suy nghĩ một chút. “Nếu chúng ta có thể giải thích tình huống, có thể ông ấy sẽ đồng ý.”
Họ quyết định đến gặp bác sĩ Ibrahim. Khi đến nơi, họ cảm thấy một sự căng thẳng trong không khí. Layla gõ cửa, và một lúc sau, bác sĩ Ibrahim mở cửa với vẻ mặt nghiêm nghị.
“Chào Layla. Có chuyện gì vậy?” ông hỏi, ánh mắt tò mò.
“Thưa bác sĩ, chúng tôi cần sự giúp đỡ của ông,” Layla nói, cố gắng giữ bình tĩnh. “Có một bệnh nhân cần điều trị, nhưng anh ấy đang gặp rắc rối.”
“Bệnh nhân nào? Và tại sao tôi phải giúp đỡ?” ông Ibrahim hỏi, vẻ nghi ngờ lộ rõ.
Dr. Elias đứng ra, lòng tràn đầy quyết tâm. “Thưa bác sĩ, tôi là Dr. Elias, và tôi là bác sĩ của bệnh nhân này. Anh ấy đang bị thương và cần sự chăm sóc y tế ngay lập tức.”
Ánh mắt của bác sĩ Ibrahim chuyển sang Yusuf, người đang đứng sau Layla, gương mặt thể hiện sự lo lắng. “Anh ta… là người Hồi giáo?” ông hỏi, giọng điệu lạnh lùng.
“Vâng, nhưng điều quan trọng hơn là anh ấy cần được cứu sống,” Dr. Elias khẩn thiết. “Tôn giáo không quan trọng trong trường hợp này. Chúng ta là bác sĩ, và nhiệm vụ của chúng ta là chữa trị.”
Bác sĩ Ibrahim suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng ông cất tiếng. “Được rồi. Tôi sẽ giúp, nhưng tôi cần biết tất cả thông tin về tình trạng của bệnh nhân.”
Dr. Elias thở phào nhẹ nhõm. “Cảm ơn bác sĩ. Chúng tôi sẽ không làm ông thất vọng.”
Họ nhanh chóng đưa Yusuf vào phòng khám, nơi bác sĩ Ibrahim bắt đầu kiểm tra tình trạng sức khỏe của anh. “Có một số vết thương nghiêm trọng, nhưng nếu được điều trị kịp thời, anh sẽ hồi phục,” ông nói. “Nhưng tôi cần có sự hỗ trợ từ cả hai phía.”
Dr. Elias và Layla nhìn nhau. “Chúng tôi sẵn sàng,” Dr. Elias đáp.
Khi bác sĩ Ibrahim bắt đầu điều trị, Layla cảm thấy nỗi lo lắng trong lòng. “Nếu ai đó biết rằng chúng ta đang giúp đỡ một người bị truy đuổi, chúng ta có thể gặp rắc rối,” cô thì thầm với Dr. Elias.
“Chúng ta sẽ phải giữ bí mật này,” ông đáp. “Nếu chúng ta có thể giữ được điều này, Yusuf sẽ được an toàn.”
Nhưng Yusuf lại có một suy nghĩ khác. “Tôi không muốn làm hại các bạn. Nếu ai đó biết rằng tôi đang được chữa trị, tôi sẽ là nguyên nhân dẫn đến sự nguy hiểm cho các bạn.”
“Yusuf, đừng nghĩ như vậy. Chúng ta đã quyết định giúp đỡ bạn, và chúng ta sẽ không từ bỏ bạn,” Layla nói, giọng đầy quyết tâm.
Sau khi điều trị, bác sĩ Ibrahim nhìn Yusuf với ánh mắt đầy thông cảm. “Tôi biết tình huống của cậu rất khó khăn. Nhưng hãy nhớ rằng không chỉ có tôn giáo mà còn có nhân đạo. Chúng ta là những người chữa bệnh, và điều đó quan trọng hơn mọi thứ khác.”
Yusuf gật đầu, lòng đầy cảm kích. “Cảm ơn ông, bác sĩ. Tôi sẽ không quên sự giúp đỡ này.”
Khi họ rời khỏi nhà bác sĩ Ibrahim, Layla cảm thấy một sự nhẹ nhõm trong lòng. “Chúng ta đã làm được một điều tốt,” cô nói.
“Nhưng chúng ta vẫn phải cẩn thận,” Dr. Elias nhắc nhở. “Căng thẳng giữa các cộng đồng đang gia tăng. Chúng ta không thể để điều này ảnh hưởng đến chúng ta.”
Khi họ quay trở lại nhà trọ, Layla bắt đầu cảm thấy nỗi lo lắng dâng trào. “Nếu cộng đồng biết rằng chúng ta đã giúp đỡ Yusuf, họ sẽ không tha thứ cho chúng ta,” cô nói, giọng đầy sự lo âu.
Dr. Elias nhìn cô, đôi mắt ông đầy sự quyết tâm. “Chúng ta đã làm điều đúng đắn. Chúng ta không thể để nỗi sợ hãi ngăn cản chúng ta làm những điều tốt đẹp.”
Khi đêm xuống, cả ba người ngồi lại với nhau, suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Dù họ đã vượt qua một thử thách, nhưng vẫn còn rất nhiều điều không chắc chắn phía trước. Tình bạn của họ đã trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng những mối đe dọa vẫn còn lẩn khuất.
“Mỗi chúng ta đều có lựa chọn của riêng mình,” Dr. Elias nói, ánh mắt nhìn thẳng vào Layla và Yusuf. “Chúng ta sẽ đứng lên cho những gì chúng ta tin tưởng.”
“Đúng vậy,” Layla đồng ý, giọng nói đầy sức mạnh. “Chúng ta sẽ không từ bỏ. Chúng ta sẽ bảo vệ nhau.”
Và giữa những khó khăn, họ đã tìm thấy sức mạnh trong tình bạn và lòng dũng cảm, quyết tâm không để bất kỳ điều gì ngăn cản họ trong hành trình này. Họ biết rằng tương lai sẽ còn rất nhiều thử thách, nhưng họ sẽ đối mặt với chúng cùng nhau, không chỉ vì Yusuf mà còn vì tất cả những người cần được cứu chữa trong một thành phố đang căng thẳng như Istanbul.