Những Bản Vẽ của Sự Sống - Chương 1
Chương 1: Khởi đầu của Cuộc Hành Trình
Thành phố Florence vào buổi sáng sớm thật nhộn nhịp. Những người thợ thủ công đang bày bán sản phẩm, tiếng cười nói và tiếng gọi hàng hòa quyện trong không khí. Marco, một bác sĩ trẻ tuổi với đôi mắt sáng rực đam mê, đi dạo giữa dòng người. Trong tay anh là một bức thư mời mà anh đã chờ đợi từ lâu.
“Thưa bác sĩ Marco,” bức thư mở đầu. “Tôi xin mời anh tham gia hội thảo về giải phẫu do tôi tổ chức vào tuần tới. Rất mong sự có mặt của anh.” Chữ ký ở cuối bức thư chính là Leonardo da Vinci—một tên tuổi mà ai cũng kính nể trong lĩnh vực nghệ thuật và khoa học.
Marco mỉm cười, lòng tràn đầy háo hức. Anh luôn ngưỡng mộ Leonardo không chỉ vì tài năng vẽ tranh mà còn vì những khám phá khoa học của ông. Hình ảnh những bức tranh sống động và các bản vẽ giải phẫu tinh xảo cứ hiện lên trong tâm trí anh.
“Marco! Anh định đứng đó cả ngày à?” giọng nói quen thuộc của Alessio, bạn thân của Marco, vang lên.
“Ôi, Alessio! Nhìn này!” Marco giơ bức thư lên. “Tôi được mời tham gia hội thảo của Leonardo da Vinci!”
Alessio cười lớn. “Chà, đây là cơ hội vàng! Anh sẽ học được nhiều điều bổ ích đấy. Nhưng hãy nhớ, phải giữ cho bản thân mình được tươi tắn, đừng để sự hồi hộp làm anh mất đi phong độ nhé!”
“Đúng vậy, tôi không thể để cơ hội này trôi qua!” Marco đáp lại, lòng tràn đầy nhiệt huyết.
Ngày hội thảo đến, không khí tại nhà Leonardo tràn ngập sự kỳ vọng. Các học giả, nghệ sĩ và bác sĩ từ khắp nơi tụ họp về đây, tạo nên một bầu không khí sôi nổi. Marco bước vào căn phòng lớn, nơi có nhiều bức tranh và mô hình giải phẫu. Hình ảnh Leonardo đang đứng giữa phòng, tay cầm bút vẽ, khiến Marco không thể rời mắt.
“Xin chào các vị,” Leonardo bắt đầu, giọng nói ông trầm ấm. “Hôm nay chúng ta sẽ khám phá sự kỳ diệu của cơ thể con người, không chỉ qua lý thuyết mà còn bằng thực hành.”
Marco cảm thấy hồi hộp nhưng cũng phấn khởi. Ông Da Vinci là một người mà anh luôn kính trọng, và giờ đây anh có cơ hội được học hỏi từ chính ông.
“Bác sĩ Marco, đúng không?” Leonardo quay sang nhìn anh. “Tôi nghe nói về những nỗ lực của anh trong lĩnh vực y học.”
“Vâng, thưa ngài,” Marco trả lời, không giấu nổi sự hồi hộp. “Tôi rất ngưỡng mộ công việc của ngài và hy vọng được học hỏi thêm.”
“Thật tốt. Hãy cùng nhau khám phá,” Leonardo mỉm cười và dẫn họ vào một căn phòng khác, nơi có một xác chết được chuẩn bị để giải phẫu.
Khi Leonardo bắt đầu giải thích về các bộ phận cơ thể, Marco theo dõi một cách chăm chú. “Đây là trái tim,” Leonardo chỉ vào một phần trong cơ thể. “Nó là nguồn sống của con người. Tuy nhiên, còn nhiều điều chúng ta chưa hiểu rõ về nó.”
“Ngài có ý gì?” Marco hỏi, lòng đầy tò mò.
“Chúng ta cần phải học hỏi từ chính cơ thể. Quan sát và nghiên cứu là chìa khóa,” Leonardo nói. “Tôi sẽ cho anh thấy cách mà chúng ta có thể hiểu được sự hoạt động của nó qua giải phẫu.”
“Được rồi,” Marco nói, mắt sáng lên. “Tôi sẵn sàng!”
Họ bắt đầu công việc. Marco cẩn thận theo dõi từng bước của Leonardo, từ việc mở cơ thể ra cho đến việc chỉ ra các mạch máu và dây thần kinh.
“Ngài đã làm điều này bao nhiêu lần?” Marco không khỏi hỏi.
“Rất nhiều lần,” Leonardo trả lời, giọng điềm tĩnh. “Nhưng mỗi lần đều khác nhau. Có rất nhiều điều để khám phá.”
Càng làm việc, Marco càng cảm nhận được niềm đam mê trong từng nét vẽ, từng giải thích của Leonardo. Một cảm giác mãnh liệt trào dâng trong lòng anh; anh biết rằng mình đang chứng kiến một khoảnh khắc lịch sử.
“Marco, hãy cho tôi biết cảm nhận của anh,” Leonardo hỏi khi họ ngừng lại để nghỉ.
“Tôi cảm thấy như mình đang sống trong một giấc mơ,” Marco thổ lộ. “Được đứng bên ngài, học hỏi từ những điều lớn lao như thế này, thật sự không thể nào tin được.”
Leonardo mỉm cười. “Giấc mơ chỉ trở thành hiện thực khi chúng ta dám theo đuổi nó. Hãy ghi nhớ điều đó.”
Buổi hội thảo kết thúc, nhưng Marco không thể nào quên những gì anh đã trải nghiệm. Khi rời khỏi nhà Leonardo, cảm giác hứng khởi và động lực mạnh mẽ tràn đầy trong lòng anh.
“Marco, làm sao? Cảm giác thế nào?” Alessio chờ sẵn ở cửa, ánh mắt đầy háo hức.
“Thật tuyệt vời!” Marco nói, không thể che giấu sự phấn khích. “Tôi đã học được nhiều điều, và điều quan trọng hơn là… tôi đã thấy sự kết nối giữa nghệ thuật và y học.”
“Nghe hay đấy! Anh dự định làm gì tiếp theo?” Alessio hỏi.
“Tôi sẽ tiếp tục nghiên cứu,” Marco đáp. “Tôi muốn trở thành một bác sĩ không chỉ giỏi mà còn có khả năng mang lại cái nhìn mới cho y học.”
“Đó mới là tinh thần! Hãy cho thế giới biết tên của anh!” Alessio cổ vũ.
Marco mỉm cười, lòng tràn đầy nhiệt huyết cho hành trình mới của mình. Anh biết rằng mình đã bước vào một cuộc phiêu lưu đầy hứa hẹn, và những gì xảy ra tiếp theo sẽ còn thú vị hơn nữa.