Những Bản Vẽ của Sự Sống - Chương 3
Chương 3: Học Hỏi từ Bậc Thầy
Thời gian trôi qua nhanh chóng, và mỗi ngày Marco lại dành nhiều giờ để nghiên cứu những bản vẽ và ghi chú từ các buổi thực hành với Leonardo. Họ đã gặp nhau vài lần, và mỗi cuộc gặp gỡ đều mang lại cho Marco những hiểu biết mới về giải phẫu và tư duy sáng tạo.
Một buổi sáng, khi ánh sáng mặt trời rực rỡ chiếu qua cửa sổ, Marco nhận được một bức thư từ Leonardo. Trong thư, Leonardo mời anh tham gia một cuộc thảo luận nhóm với một số học giả và nghệ sĩ khác. Marco cảm thấy háo hức và tràn đầy mong đợi.
“Đây sẽ là cơ hội để tôi học hỏi từ nhiều người khác!” Marco nói với Alessio khi anh khoe bức thư.
“Tuyệt quá! Anh hãy chuẩn bị thật kỹ, và nhớ phải tự tin,” Alessio khích lệ.
Buổi thảo luận diễn ra tại một căn phòng lớn trong nhà Leonardo, nơi được trang trí bằng nhiều bức tranh và mô hình giải phẫu. Marco bước vào và cảm thấy sự phấn khích lẫn hồi hộp. Những gương mặt quen thuộc, bao gồm Leonardo, Michelangelo, và một số nhà khoa học nổi tiếng, đều đã có mặt.
“Chào mừng các bạn đến với buổi thảo luận,” Leonardo mở đầu, giọng nói trầm ấm. “Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá sự kết nối giữa nghệ thuật và khoa học, và cách mà chúng có thể hỗ trợ nhau trong việc hiểu rõ hơn về cơ thể con người.”
Marco ngồi gần Leonardo, chăm chú lắng nghe từng lời. Leonardo bắt đầu chia sẻ những bức vẽ của mình về cơ thể con người, chỉ ra các bộ phận và chức năng của chúng.
“Các bạn có biết rằng trái tim không chỉ là một cơ quan, mà còn là biểu tượng của cảm xúc và đam mê?” Leonardo nói, ánh mắt ông lấp lánh. “Chúng ta không thể tách rời nghệ thuật ra khỏi khoa học, vì chính cảm xúc thúc đẩy chúng ta khám phá.”
Khi buổi thảo luận diễn ra, Michelangelo đặt câu hỏi: “Nhưng làm thế nào chúng ta có thể kết hợp cả hai một cách hiệu quả?”
Leonardo đáp: “Bằng cách quan sát và nghiên cứu thực tế. Nghệ sĩ cần phải hiểu rõ cấu trúc cơ thể để thể hiện được cái đẹp, còn bác sĩ phải có con mắt nghệ thuật để cảm nhận sự sống trong từng chi tiết.”
Marco cảm thấy tim mình đập nhanh. Anh quyết định tham gia vào cuộc thảo luận: “Thưa ngài Leonardo, làm thế nào để chúng ta có thể áp dụng kiến thức này vào thực hành y học hàng ngày?”
Leonardo quay sang nhìn Marco với ánh mắt khích lệ. “Đó là một câu hỏi hay. Chúng ta cần phải không ngừng học hỏi từ cơ thể con người và từ chính những bệnh nhân của chúng ta. Mỗi cuộc gặp gỡ đều mang đến cho chúng ta một bài học mới.”
Sau một thời gian thảo luận sôi nổi, Leonardo đề nghị mọi người cùng nhau thực hiện một buổi giải phẫu trực tiếp. “Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá một cơ thể, và tôi muốn Marco dẫn dắt,” ông nói, tạo nên sự ngạc nhiên cho mọi người.
“Thật sao? Tôi?” Marco ngạc nhiên. “Tôi không chắc mình đủ khả năng.”
“Đừng ngại ngùng, Marco. Anh đã học hỏi rất nhiều, và đây là cơ hội để anh thể hiện kiến thức của mình,” Leonardo khuyến khích.
Marco cảm thấy hồi hộp, nhưng cũng đầy quyết tâm. Anh đã học được nhiều từ Leonardo và những người khác, và giờ là lúc để thực hành. “Vâng, tôi sẽ cố gắng hết sức!” anh đáp.
Họ di chuyển đến phòng giải phẫu, nơi một xác chết đã được chuẩn bị sẵn. Marco đứng trước nhóm, cảm thấy sự hồi hộp lẫn hứng khởi. “Thưa các vị, hôm nay tôi muốn bắt đầu với việc giải thích cấu trúc của cơ thể con người từ bên ngoài vào bên trong,” Marco nói, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Rất tốt,” Leonardo gật đầu, mỉm cười. “Hãy bắt đầu nào.”
Marco bắt đầu mở phần ngực của cơ thể. Anh giải thích về xương sườn, trái tim và phổi. “Mỗi bộ phận đều có một chức năng riêng, nhưng tất cả đều kết nối với nhau để duy trì sự sống,” anh nói.
Khi Marco nói, anh cảm nhận được sự chú ý và tôn trọng từ những người xung quanh. Họ gật đầu và lắng nghe từng lời anh nói. Marco càng nói càng tự tin, và anh cảm thấy như mình đang sống trong giấc mơ.
Sau khi hoàn thành phần giải phẫu, Leonardo lên tiếng: “Marco, anh đã làm rất tốt. Cách anh diễn giải và dẫn dắt mọi người thật ấn tượng. Tôi thấy trong anh một tiềm năng lớn.”
“Cảm ơn ngài, nhưng tôi chỉ cố gắng làm theo những gì ngài đã dạy,” Marco khiêm tốn đáp.
“Đó chính là bản chất của một nhà học giả,” Leonardo nói. “Hãy tiếp tục theo đuổi đam mê của mình, và đừng ngừng khám phá. Nghệ thuật và khoa học luôn cần những người như anh.”
Buổi thảo luận kết thúc, và Marco cảm thấy một nguồn năng lượng mới trào dâng trong mình. Anh không chỉ học hỏi từ Leonardo mà còn từ sự giao lưu với những bậc thầy khác.
Khi bước ra khỏi nhà Leonardo, Marco cảm nhận được sự khác biệt trong chính bản thân mình. Anh đã không chỉ học hỏi về giải phẫu mà còn nhận ra rằng mình có thể trở thành một cầu nối giữa nghệ thuật và y học.
“Marco! Anh đã làm được!” Alessio chờ sẵn bên ngoài, mắt đầy tự hào.
“Cảm ơn! Tôi cảm thấy như mình đã vượt qua một cột mốc lớn trong hành trình của mình,” Marco thổ lộ, nụ cười không thể tắt.
“Vậy kế hoạch tiếp theo của anh là gì?” Alessio hỏi.
“Tôi muốn nghiên cứu thêm, có thể viết một số bài nghiên cứu về những gì tôi đã học,” Marco đáp, ánh mắt rực sáng.
“Hãy làm đi! Tôi tin rằng anh sẽ làm nên điều gì đó vĩ đại,” Alessio cổ vũ.
Marco gật đầu, cảm thấy quyết tâm hơn bao giờ hết. Hành trình của anh chỉ mới bắt đầu, và tương lai đang mở ra với những cơ hội đầy hứa hẹn.