Những Bí Mật Của Chiếc Đèn - Chương 2
Chương 2: Sức Mạnh Bí Ẩn
Trở lại lều khảo cổ vào đêm khuya, An đặt chiếc đèn lên bàn, tâm trí tràn ngập câu hỏi. Những lời thần đèn nói không ngừng ám ảnh anh: “Không phải mọi bí mật đều nên bị khám phá.” Nhưng anh đã quyết tâm giúp thần đèn – và không thể quay đầu lại.
Trong lúc ngồi ngẫm nghĩ, An cảm thấy chiếc đèn phát ra một luồng ánh sáng nhẹ nhàng, xanh nhạt, lan tỏa khắp không gian tối. Anh vươn tay ra, định chạm vào đèn thì bất chợt luồng sáng bừng lên mãnh liệt, và thần đèn hiện ra lần nữa, lơ lửng trước mặt anh.
Thần đèn vẫn giữ vẻ mặt u ám, nhưng lần này ánh mắt có chút sắc sảo hơn. “An, đã đến lúc bắt đầu thử thách đầu tiên,” ông nói.
An hít một hơi thật sâu. “Ta sẵn sàng.”
Thần đèn khẽ phất tay, và không gian xung quanh dần biến đổi. Bóng tối tan biến, thay vào đó là một khu rừng dày đặc, cây cối cao lớn, u ám. An thấy mình đứng giữa rừng rậm, chỉ có ánh trăng rọi xuống qua các tán lá.
“Thử thách đầu tiên của ngươi,” thần đèn nói, giọng vang vọng từ xa, “là lòng dũng cảm. Ngươi sẽ phải đối mặt với nỗi sợ lớn nhất của mình và vượt qua nó.”
An nhìn quanh, cố gắng tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào của thử thách. Đột nhiên, một tiếng gầm rú vang lên từ trong bóng tối, khiến anh giật mình. Từ phía xa, một đôi mắt đỏ rực đang tiến lại gần, dần dần để lộ ra hình dạng của một con sói khổng lồ, lông đen bóng, ánh mắt đầy hung dữ.
“Đây là nỗi sợ của ngươi, An,” thần đèn nói. “Ngươi từng trải qua khoảnh khắc cận kề cái chết khi đối mặt với thú dữ. Lần này, ngươi phải đối mặt trực diện và không được bỏ chạy.”
An cảm nhận được tim mình đập mạnh. Nỗi ám ảnh ngày xưa lại hiện về – lần anh suýt bị một con sói tấn công khi còn nhỏ. Nhưng giờ đây, anh không còn là đứa trẻ yếu đuối ấy nữa.
Anh đứng thẳng, hít một hơi sâu, cố giữ bình tĩnh. Con sói tiến đến, lượn quanh anh như muốn săn mồi, đôi mắt đầy sự thù địch. An cảm thấy mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng, nhưng anh nhắc nhở bản thân không được lùi bước.
“Ta không sợ ngươi,” An nói, giọng run run nhưng kiên quyết. Anh cúi xuống, nhặt một cành cây khô dưới chân, giữ nó trước ngực như một vũ khí.
Con sói dừng lại, nhìn anh với ánh mắt thăm dò, rồi bất ngờ lao đến. An dồn hết can đảm, giữ chắc cây gậy và hướng về phía con thú. Anh hét lên, vừa để xua tan nỗi sợ hãi, vừa để tạo uy lực.
Nhưng thay vì tấn công, con sói đột nhiên dừng lại ngay trước mặt An, mắt nó dịu lại, và rồi từ từ quay người, lặng lẽ bước vào bóng tối, biến mất như chưa từng tồn tại.
Không gian xung quanh dần mờ đi, và An nhận ra mình đã trở lại căn lều. Thần đèn xuất hiện trước mặt anh, nét mặt có vẻ hài lòng.
“Ngươi đã vượt qua thử thách đầu tiên,” thần đèn nói. “Lòng dũng cảm không phải là không có sợ hãi, mà là đối mặt với nỗi sợ đó.”
An gật đầu, cảm nhận trái tim vẫn đập mạnh nhưng lòng đã nhẹ nhõm hơn. “Cảm ơn ngươi, thần đèn. Ta đã sẵn sàng cho thử thách tiếp theo.”
Thần đèn nhìn anh, ánh mắt trở nên nghiêm nghị hơn. “Thử thách thứ hai sẽ đòi hỏi nhiều hơn là lòng can đảm. Đó là thử thách của trí thông minh – và sẽ không dễ dàng như ngươi tưởng.”
An nuốt khan, nhưng vẫn giữ vững ý chí. “Ta đã vượt qua được thử thách đầu tiên. Ta tin mình sẽ vượt qua tất cả, nếu điều đó có thể giúp ngươi thoát khỏi chiếc đèn này.”
Thần đèn im lặng một lúc lâu, rồi khẽ mỉm cười. “Rất tốt, An. Hãy chuẩn bị tinh thần, vì thử thách tiếp theo sẽ là một mê cung chứa đựng nhiều bí ẩn hơn bất kỳ thứ gì ngươi từng đối mặt.”
Vừa dứt lời, không gian lại một lần nữa biến đổi. Trước mắt An, một mê cung khổng lồ với những lối đi quanh co trải dài vô tận hiện ra.