Những Bí Mật Của Chiếc Đèn - Chương 4
Chương 4: Bí Ẩn Của Phòng Cổ Vật
An nhìn quanh căn phòng rộng lớn, ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn trong tay tạo nên những bóng đổ kỳ quái trên các bức tượng cổ đứng dọc hai bên tường. Mỗi bức tượng đều mang những hình thù khác nhau, nhưng ánh mắt lạnh lùng và bí ẩn như dõi theo từng bước của anh. Một cảm giác bất an dâng lên trong lòng.
Thần đèn xuất hiện bên cạnh, khuôn mặt toát lên vẻ u buồn quen thuộc. “An, thử thách này không chỉ là để ngươi giải quyết câu đố, mà còn để ngươi hiểu rõ ý nghĩa của lòng nhân hậu và sự hy sinh.”
An gật đầu, cảm nhận được sự nghiêm trọng trong giọng nói của thần đèn. “Ngươi muốn ta làm gì?”
Thần đèn nhìn vào đôi mắt An, một thoáng chần chừ xuất hiện trước khi ông nói: “Ở giữa căn phòng này là một viên ngọc cổ đại – Trái Tim Của Bóng Tối. Nó là nguồn gốc sức mạnh của chiếc đèn, đồng thời là nguyên nhân của lời nguyền. Nhưng hãy cẩn thận, sức mạnh của viên ngọc có thể tước đi sự sống của bất cứ ai chạm vào nó mà không đủ lòng nhân hậu.”
An bước tới, tiến gần hơn tới trung tâm phòng, nơi viên ngọc phát ra ánh sáng đỏ thẫm lấp lánh, tựa như trái tim đang đập. Ánh sáng đỏ lan tỏa, chiếu sáng cả căn phòng nhưng lại khiến không gian càng thêm phần rùng rợn.
“Ngươi muốn ta phá hủy viên ngọc này sao?” An hỏi, giọng đầy kiên quyết.
Thần đèn lắc đầu. “Không đơn giản như vậy. Viên ngọc là một phần của chiếc đèn, và nếu ngươi phá hủy nó, không chỉ ta mà ngươi cũng sẽ chịu hậu quả không lường trước được. Nhưng nếu ngươi có thể hiểu thấu bản chất của viên ngọc, ngươi có thể giải phóng lời nguyền.”
An tiến lại gần viên ngọc hơn, mắt chăm chú nhìn vào ánh sáng đỏ đang xoáy cuộn trong viên ngọc, như những đợt sóng không ngừng dao động. Khi anh đặt tay lên viên ngọc, một luồng sức mạnh mạnh mẽ lập tức truyền vào anh, như thể muốn kéo anh vào một thế giới khác.
Ngay lập tức, cảnh vật xung quanh biến đổi. An thấy mình đứng trên một vùng đất hoang tàn, khô cằn và đen tối. Cây cối chết héo, dòng sông cạn khô, và mặt trời bị che phủ bởi một làn khói mờ đục.
Bên cạnh anh, một hình bóng mờ ảo hiện lên. Đó là một người đàn ông, cao lớn, trang phục rách rưới và ánh mắt tuyệt vọng. An cảm nhận được nỗi đau khổ tột cùng trong ánh mắt người đàn ông đó.
“Ngươi là ai?” An hỏi, giọng nói vọng lại trong không gian trống rỗng.
Người đàn ông đáp, giọng nói đầy nặng nề: “Ta từng là một vị vua, cai trị một vương quốc thịnh vượng. Nhưng lòng tham và sự tàn nhẫn đã khiến ta sử dụng sức mạnh của viên ngọc này để chiếm đoạt nhiều hơn nữa. Đổi lại, ta đã phải trả giá – không chỉ bằng sự suy tàn của vương quốc mà còn là sự giam cầm vĩnh viễn trong chiếc đèn này.”
An nghe vậy, lòng cảm thấy xót xa. “Vậy lời nguyền có thể được hóa giải không?”
Người đàn ông gật đầu, nhưng nụ cười đau khổ hiện lên trên khuôn mặt. “Chỉ có lòng nhân hậu thực sự mới có thể làm được điều đó. Ngươi phải đặt tình thương lên trên tất cả, hy sinh mà không mong nhận lại, và từ bỏ sức mạnh của viên ngọc để cứu những người khác.”
Cảnh vật lại một lần nữa biến mất, và An nhận ra mình đã trở về căn phòng ban đầu. Viên ngọc vẫn tỏa sáng, nhưng giờ đây ánh sáng đỏ dường như dịu lại, như chờ đợi quyết định của anh.
Thần đèn tiến lại gần, nhìn An với ánh mắt trầm ngâm. “Ngươi có thể thấy được rằng viên ngọc này là một thử thách về lòng nhân hậu và sự hy sinh. Ngươi phải tự quyết định – giữ lại sức mạnh và lời nguyền sẽ tiếp tục, hoặc từ bỏ mọi thứ để hóa giải nó.”
An im lặng, suy nghĩ. Anh nhớ lại những hình ảnh khủng khiếp trong tầm nhìn vừa rồi, và hiểu rõ rằng sự hy sinh là cần thiết để cứu rỗi không chỉ thần đèn mà cả những linh hồn bị mắc kẹt trong chiếc đèn.
“Ta sẵn sàng từ bỏ,” An nói, ánh mắt kiên quyết. “Sự tự do của ngươi và của tất cả những ai bị giam cầm trong đây quan trọng hơn quyền lực của viên ngọc.”
Thần đèn khẽ cúi đầu, biểu hiện lòng biết ơn. “Ngươi đã chọn đúng, An. Đây là bước đầu tiên để hóa giải lời nguyền. Nhưng vẫn còn nhiều thử thách trước mắt, và mỗi thử thách sẽ đòi hỏi ngươi một phần của trái tim mình.”
An gật đầu, cảm thấy trong lòng tràn ngập sự thanh thản. “Ta sẽ làm tất cả để giúp ngươi thoát khỏi lời nguyền này.”
Cánh cửa dẫn ra khỏi căn phòng mở ra, và An bước tiếp, lòng ngập tràn quyết tâm, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào phía trước để hoàn thành sứ mệnh cao cả này.