Những Bóng Ma Trong Kim Tự Tháp - Chương 3
Chương 3: Cánh Cửa Đóng Lại
Nhóm du khách bị mắc kẹt trong bóng tối, sự hoảng loạn bắt đầu len lỏi trong từng suy nghĩ của họ. Căn phòng rộng lớn với những bức tường đá lạnh lẽo dường như trở nên chật chội và đáng sợ hơn bao giờ hết.
Cường: (cố giữ bình tĩnh) “Chúng ta cần tìm cách mở cánh cửa này ra. Ali, ông có biết cách không?”
Ali: (trầm ngâm) “Cánh cửa này không giống những cánh cửa bình thường. Chúng ta phải tìm kiếm một cơ chế mở ở quanh đây. Hãy chia nhau ra tìm kiếm, nhưng đừng đi quá xa.”
Dung: (lo lắng) “Mình không thích cảm giác này chút nào. Nhưng mình sẽ cố gắng.”
Nhóm du khách bắt đầu chia nhau ra tìm kiếm xung quanh căn phòng. Họ kiểm tra từng viên đá, từng bức tượng thần linh, hy vọng tìm thấy một cơ chế mở cửa ẩn giấu. An và Bình dò dẫm xung quanh cỗ quan tài đá ở trung tâm, trong khi Cường và Hải kiểm tra những bức tường xung quanh.
Hải: (nghiêm túc) “Cường, cậu có thấy gì không? Mình chỉ thấy toàn là những hình chạm khắc và ký tự cổ.”
Cường: (cẩn thận) “Không, nhưng mình nghĩ chúng ta nên chú ý đến những chi tiết nhỏ. Có thể cơ chế mở cửa nằm ở đâu đó rất tinh vi.”
Trong khi đó, An và Bình đang kiểm tra cỗ quan tài đá. Bình run rẩy khi nhìn thấy những hình chạm khắc kỳ lạ trên bề mặt quan tài.
Bình: (thấp giọng) “An, cậu có thấy những ký tự này không? Chúng trông như một lời nguyền.”
An: (tập trung) “Có thể là vậy. Nhưng chúng ta cần phải tìm ra cách để thoát khỏi đây. Đừng để sự sợ hãi chiếm lấy chúng ta.”
Đột nhiên, Hải phát hiện một viên đá hơi nhô ra khỏi bức tường. Anh gọi mọi người lại.
Hải: “Các bạn, lại đây! Mình nghĩ mình đã tìm thấy gì đó.”
Cả nhóm tụ họp lại quanh Hải, nhìn thấy viên đá khác biệt. Ali tiến đến kiểm tra và nhíu mày suy nghĩ.
Ali: (nghiêm túc) “Đây có thể là cơ chế mở cửa. Hải, thử ấn vào nó xem.”
Hải cẩn thận đặt tay lên viên đá và ấn xuống. Một âm thanh cơ khí vang lên, như tiếng bánh răng đang chuyển động. Cánh cửa đá từ từ mở ra, để lộ một hành lang hẹp và tối tăm phía bên trong.
Dung: (thở phào) “Cuối cùng thì chúng ta cũng có lối thoát.”
An: (kiên quyết) “Chúng ta nên đi tiếp. Nhưng hãy cẩn thận, có thể có nhiều cạm bẫy hơn.”
Nhóm du khách bước vào hành lang mới, ánh sáng từ đèn pin chiếu lên những bức tường chạm khắc các hình ảnh và ký tự cổ đại. Bầu không khí lạnh lẽo và u ám khiến họ cảm thấy bất an.
Cường: (nhìn quanh) “Ali, ông đã từng đi qua hành lang này chưa?”
Ali: (lắc đầu) “Không, đây là lần đầu tiên tôi thấy nó. Chúng ta phải hết sức cẩn trọng.”
Khi nhóm tiếp tục tiến sâu vào hành lang, một âm thanh thì thầm vang lên, như tiếng của những linh hồn bị giam cầm trong bóng tối.
Giọng nói bí ẩn: “Những kẻ xâm phạm… Các ngươi không nên ở đây…”
Nhóm du khách dừng lại, tim đập mạnh. Tiếng nói càng lúc càng rõ ràng, như thể có ai đó đang theo dõi họ từ bóng tối.
Bình: (run rẩy) “Mình không thể chịu nổi nữa. Chúng ta phải ra khỏi đây ngay lập tức.”
Ali: (trấn an) “Chúng ta không thể quay lại. Con đường duy nhất là tiến về phía trước. Hãy giữ vững tinh thần và cùng nhau vượt qua.”
Nhóm du khách tiếp tục tiến lên, mỗi bước đi đều nặng nề và đầy lo lắng. Họ không biết rằng phía trước đang chờ đợi những thử thách và bí ẩn mà họ chưa từng tưởng tượng. Hành trình trong kim tự tháp Khufu chỉ mới bắt đầu, và những bóng ma trong kim tự tháp vẫn đang theo dõi từng bước chân của họ.