Những Bức Tranh Huyền Bí - Chương 2
Chương 2: Sự Kêu Gọi Từ Bức Tranh
Trí Dũng không thể ngủ được suốt đêm. Những ánh sáng bí ẩn từ bức tranh vẫn còn lưu lại trong tâm trí anh, khiến anh không ngừng suy nghĩ về sự kỳ lạ vừa xảy ra. Anh cảm thấy như có một điều gì đó quan trọng đang chờ đợi mình. Cả đêm, anh quay cuồng trong những giấc mơ lộn xộn, nơi ánh sáng từ bức tranh luôn hiện hữu.
Sáng hôm sau, Trí Dũng thức dậy với cảm giác mệt mỏi nhưng đầy tò mò. Anh quyết định quay lại với bức tranh và kiểm tra xem có điều gì mới không. Khi anh bước vào phòng vẽ, ánh sáng từ bức tranh đã trở lại trạng thái bình thường. Bức tranh không còn phát sáng nữa, nhưng nó vẫn toát lên một vẻ huyền bí lạ thường.
Trí Dũng ngồi xuống trước giá vẽ, đưa tay sờ vào bức tranh. Đúng lúc đó, một tiếng thì thầm kỳ lạ vang lên từ bên trong bức tranh. Giọng nói này nhẹ nhàng nhưng rõ ràng, như đang truyền đạt một thông điệp quan trọng.
“Trí Dũng… Hãy nghe ta…”
Trí Dũng giật mình, ngẩng đầu lên, mắt mở to. “Ai đó?” Anh hỏi, giọng nói hơi run rẩy.
“Ta là một linh hồn giam giữ trong bức tranh này. Ta cần sự giúp đỡ của ngươi,” giọng nói tiếp tục thì thầm.
“Linh hồn? Giúp đỡ?” Trí Dũng lẩm bẩm. “Làm thế nào tôi có thể giúp?”
“Ngươi đã vẽ một bức tranh với sức mạnh kỳ diệu. Các bức tranh của ngươi có thể chống lại cái ác. Nhưng ngươi phải học cách kiểm soát sức mạnh này và sử dụng nó để bảo vệ những người vô tội,” giọng nói giải thích.
Trí Dũng cảm thấy như có một sức nặng vô hình đang đè lên vai anh. Anh nhìn vào bức tranh, nơi mà ánh sáng vừa mới xuất hiện.
“Vì sao tôi?” anh hỏi, cảm giác bối rối tràn ngập. “Tại sao lại là tôi?”
“Bởi vì ngươi có trái tim thuần khiết và sự sáng tạo vô hạn. Để cứu rỗi thế giới khỏi những thế lực đen tối, ngươi phải tin tưởng vào chính mình và sức mạnh của bức tranh.”
Khi giọng nói dần lắng xuống, Trí Dũng cảm thấy một nguồn năng lượng ấm áp tỏa ra từ bức tranh. Anh biết rằng mình phải làm điều gì đó, nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Anh cần tìm hiểu về khả năng của bức tranh và làm thế nào để sử dụng sức mạnh của nó.
Trí Dũng quyết định sẽ bắt đầu nghiên cứu bức tranh của mình. Anh lấy ra một số sách cổ về nghệ thuật và thần thoại mà anh đã giữ từ lâu. Trong khi nghiên cứu, anh phát hiện ra một số ký hiệu và hình vẽ kỳ lạ trên bức tranh mà anh không nhận ra trước đó.
“Có lẽ có điều gì đó trong những ký hiệu này…” anh suy nghĩ, cảm giác hồi hộp dâng lên trong lòng.
Khi trời dần tối, Trí Dũng quyết định nghỉ ngơi. Nhưng ngay khi anh sắp đi ngủ, một cảm giác bất an bao trùm lấy anh. Có cảm giác như có ai đó đang theo dõi anh từ xa, và anh không thể thoát khỏi cảm giác đó. Anh quay lại với bức tranh và chăm chú nhìn vào nó, cảm nhận sự kết nối kỳ diệu từ thế giới bên ngoài.
“Ngày mai mình phải làm rõ điều này,” anh thầm nghĩ, nhắm mắt lại trong trạng thái căng thẳng.
Trí Dũng không biết rằng cuộc đời của mình đã thay đổi mãi mãi và một cuộc hành trình đầy nguy hiểm đang chờ đợi anh phía trước.