Những cái chết liên tiếp trong Ngự hoa viên - Chương 7
Chương 7: Quá Khứ U Tối Của Hoàng Cung
Bầu trời hoàng cung vẫn xanh trong như mọi ngày, nhưng không ai còn cảm nhận được sự bình yên. Những cái chết liên tiếp của các phi tần đã làm lung lay sự ổn định của cả triều đình. Sự nghi ngờ ngày càng lớn dần, lan tỏa từ hậu cung đến chính triều đình, nơi các quan viên bắt đầu dò xét lẫn nhau. Lê Vân biết rằng thời gian đang chống lại ông. Kẻ sát nhân vẫn chưa lộ diện, và âm mưu lớn hơn đang dần hình thành trong bóng tối.
Trong khi điều tra về chiếc trâm của Quý phi Lan Anh, Lê Vân bắt đầu tìm hiểu sâu hơn về gia tộc Trịnh thị – gia tộc quyền lực đứng sau Lan Anh. Những manh mối mà ông thu thập được đã dẫn ông đến một sự thật gây sốc: nhiều năm trước, gia tộc Trịnh thị đã dính líu đến một vụ phản loạn lớn trong hoàng cung, nhưng vụ việc đã bị triều đình che giấu để giữ sự ổn định.
Lê Vân bước nhanh vào thư viện hoàng cung, nơi cất giữ những tài liệu quý giá và bí mật của triều đình. Ánh nến leo lét chiếu sáng những giá sách cũ kỹ, mùi giấy cũ và mực phai khiến không gian càng trở nên tĩnh lặng, bí ẩn. Ông cần tìm lại những tài liệu ghi chép về cuộc phản loạn ấy, một sự kiện mà nhiều người đã cố tình lãng quên.
Ngồi xuống bàn, Lê Vân mở từng cuộn giấy một, đôi mắt cẩn thận lướt qua từng dòng chữ. Sau một lúc tìm kiếm, cuối cùng, ông tìm thấy một cuốn sách nhỏ, được ghi chép bằng những dòng chữ cũ, ố vàng theo thời gian. Cuốn sách ghi lại những sự kiện về một âm mưu phản loạn của gia tộc Trịnh thị, khi một nhánh của gia tộc này đã lên kế hoạch ám sát vua và cướp ngôi.
“Trịnh thị…” Lê Vân thì thầm, ánh mắt ông nheo lại khi đọc những chi tiết về vụ việc. Năm đó, gia tộc Trịnh thị có hai nhánh. Một nhánh trung thành với triều đình, trong khi nhánh kia âm thầm lên kế hoạch lật đổ vương quyền. Khi vụ phản loạn bị phát giác, những kẻ cầm đầu bị xử tử, nhưng một số thành viên còn sống sót đã trốn thoát.
“Phải chăng những người còn sót lại đang âm mưu trả thù?” Lê Vân tự hỏi.
Tối hôm đó, Lê Vân quyết định gặp riêng Quý phi Lan Anh để hỏi trực tiếp về mối liên hệ giữa gia tộc Trịnh thị và những sự kiện đang diễn ra. Khi ông bước vào phòng của nàng, Lan Anh ngồi bên cửa sổ, vẻ mặt bình tĩnh nhưng đôi mắt chứa đựng sự cảnh giác.
“Tướng quân Lê Vân, đến giờ này ngài vẫn còn nghi ngờ ta sao?” Lan Anh cất tiếng, giọng điệu có chút mỉa mai.
Lê Vân nhìn thẳng vào nàng, không chút do dự. “Chiếc trâm của ngươi đã được tìm thấy ở hiện trường cái chết của Thục phi. Và ngươi có liên quan đến gia tộc Trịnh thị, một gia tộc từng âm mưu lật đổ triều đình. Ngươi nghĩ ta không có lý do để nghi ngờ sao?”
Lan Anh bật cười khẽ, nhưng nụ cười của nàng mang một vẻ u ám. “Ngài thật sự nghĩ rằng ta, một phi tần trong cung, có đủ quyền lực để thao túng những cái chết đó sao? Ngài nên hiểu rằng chiếc trâm đó chỉ là một trò chơi nhỏ để đánh lừa ngài thôi. Kẻ thù thực sự đang đứng sau màn, còn ta chỉ là một con cờ trong trò chơi này.”
Lê Vân nhíu mày, nhưng vẫn giữ giọng cứng rắn. “Vậy ngươi đang che giấu điều gì? Nếu ngươi không liên quan, hãy nói sự thật.”
Lan Anh im lặng một lúc, đôi mắt nàng trầm ngâm như đang đấu tranh nội tâm. Cuối cùng, nàng thở dài, nói: “Ngài biết không, vụ phản loạn năm xưa mà ngài tìm hiểu không chỉ đơn thuần là một cuộc tranh giành quyền lực. Nó còn là cuộc chiến giữa những thế lực ngầm trong hoàng cung. Những kẻ còn sống sót sau cuộc thanh trừng đó không bao giờ quên đi thù hận. Ta không biết họ là ai, nhưng họ đã chuẩn bị cho ngày trả thù này từ rất lâu.”
“Trả thù vua?” Lê Vân hỏi, giọng ông càng trầm xuống. “Họ đang nhắm đến nhà vua?”
Lan Anh gật đầu nhẹ. “Những cái chết trong hậu cung chỉ là bước khởi đầu. Mục tiêu cuối cùng là triều đình, là ngai vàng. Ngài sẽ thấy… mọi thứ không chỉ là những vụ giết người đơn thuần.”
Sau cuộc gặp với Lan Anh, Lê Vân càng cảm thấy tình hình ngày càng trở nên phức tạp. Những vụ án mạng này có thể chỉ là bề nổi của một âm mưu to lớn hơn, một âm mưu nhằm lật đổ cả triều đại. Tuy nhiên, ông vẫn chưa thể kết nối mọi manh mối với nhau. Kẻ chủ mưu thật sự là ai? Và họ sẽ hành động ra sao?
Khi Lê Vân đang chìm trong suy nghĩ, một cung nữ vội vã chạy đến báo tin.
“Tướng quân, có tin khẩn!” Cung nữ thở dốc. “Cung nữ Linh, người hầu cận của Lan Phi, vừa bị sát hại!”
“Ngươi nói gì?” Lê Vân lập tức bật dậy.
“Thần tìm thấy nàng trong phòng riêng, bị giết theo cách tương tự như Lan Phi,” cung nữ run rẩy nói.
Một lần nữa, cảm giác nguy hiểm và căng thẳng lại bao trùm lên hoàng cung. Lê Vân biết rằng mình không còn thời gian. Kẻ sát nhân đang hành động nhanh chóng và tàn bạo hơn bao giờ hết, và nếu ông không sớm tìm ra sự thật, không chỉ hậu cung mà cả triều đình sẽ rơi vào một cuộc khủng hoảng không thể cứu vãn.
Ông lập tức hạ lệnh tăng cường bảo vệ hoàng cung, ra lệnh cho các cận vệ tuần tra cẩn mật, và bắt đầu chuẩn bị cho một cuộc điều tra toàn diện hơn. Ông biết rằng, chỉ cần một chút sơ hở, âm mưu này sẽ hoàn toàn nổ tung và nhấn chìm cả triều đình.
Trong đêm tối u ám, Lê Vân bước ra ngoài khu vườn nơi những cái chết đã xảy ra. Những cánh hoa đào vẫn rơi lặng lẽ, tạo nên cảnh tượng đẹp đẽ nhưng đầy sự chết chóc. Ông biết rằng mình đã tiến gần hơn đến kẻ đứng sau tất cả, nhưng vẫn chưa đủ. Bóng tối đang bao trùm lấy hoàng cung, và ông phải tìm ra kẻ thù trước khi chúng thực hiện bước đi cuối cùng của mình.
“Ta sẽ không để các ngươi lật đổ triều đình này,” Lê Vân thầm nhủ, ánh mắt ông rực lên quyết tâm.