Những cái chết liên tiếp trong Ngự hoa viên - Chương 8
Chương 8: Người Sống Sót Duy Nhất
Lê Vân đứng trước căn phòng nơi cung nữ Linh, người hầu cận của Lan Phi, vừa bị sát hại. Cái chết của nàng lại một lần nữa khuấy động hậu cung, và tình hình ngày càng trở nên căng thẳng. Lê Vân cảm nhận được áp lực đè nặng trên vai. Kẻ sát nhân không dừng lại, và âm mưu lật đổ triều đình có vẻ đã tiến gần hơn một bước.
Khi bước vào phòng của Linh, ông ngay lập tức nhận thấy sự quen thuộc: một sợi dây mảnh siết chặt quanh cổ cô gái, giống hệt như cách mà Lan Phi đã bị giết. Thêm một cái chết không dấu vết, không tiếng động, và không manh mối rõ ràng. Mọi thứ được thực hiện một cách tinh vi đến mức khiến Lê Vân cảm thấy rằng kẻ sát nhân không chỉ có kỹ năng điêu luyện, mà còn có kế hoạch rất cẩn thận.
“Thưa tướng quân, chúng tôi đã kiểm tra khắp nơi, nhưng không tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào về sự xâm nhập từ bên ngoài,” một cận vệ báo cáo. “Cửa sổ và cửa chính đều không bị phá, và không có dấu chân lạ nào quanh khu vực này.”
Lê Vân thở dài, đôi mắt sắc bén của ông lướt qua căn phòng một lần nữa. Mọi thứ như đang đứng im trong thời gian, nhưng ông biết rằng ẩn sâu trong đó là một sự thật kinh hoàng mà chưa ai có thể chạm đến. Linh không chỉ đơn thuần là một cung nữ, nàng là nhân chứng cuối cùng trong chuỗi án mạng liên hoàn này. Điều gì khiến nàng phải chết? Có lẽ nàng đã biết quá nhiều.
Trở về tư dinh, Lê Vân ngồi xuống bàn, cố gắng xâu chuỗi lại mọi manh mối. Những cái chết đều có một sự kết nối, nhưng còn quá nhiều khoảng trống chưa được lấp đầy. Chiếc trâm của Lan Anh, cuộc phản loạn bị lãng quên, loại độc dược trên hoa đào, và giờ đây là cái chết của Linh – người sống sót cuối cùng của Lan Phi. Ai là kẻ đứng sau tất cả những điều này?
Bất chợt, một tiếng gõ cửa vang lên. Cung nữ bí ẩn, người đã gặp Lê Vân vài lần trước đây, lặng lẽ bước vào. Nàng luôn xuất hiện đúng lúc, và mỗi lần như thế, nàng đều mang đến những thông tin quan trọng. Lê Vân không khỏi đặt câu hỏi về vai trò của nàng trong vụ án này, nhưng lần này, ông cảm thấy sự hiện diện của nàng còn quan trọng hơn bao giờ hết.
“Ngươi lại đến,” Lê Vân nói, giọng ông không thể che giấu sự cảnh giác. “Ngươi biết gì về cái chết của Linh?”
Cung nữ khẽ cúi đầu, nhưng đôi mắt nàng ánh lên một sự lạnh lẽo khác thường. “Thần đã nói với ngài, tướng quân. Linh biết quá nhiều, và đó là lý do vì sao nàng phải chết.”
Lê Vân cau mày, ánh mắt ông dò xét từng lời nói của nàng. “Ngươi nói rõ hơn đi. Linh biết gì? Và tại sao những cái chết này lại liên quan đến cuộc phản loạn năm xưa?”
Cung nữ ngẩng đầu lên, đôi môi nàng khẽ mím lại trước khi trả lời. “Linh là một trong những người chứng kiến toàn bộ kế hoạch của Lan Phi. Nàng không chỉ là một cung nữ đơn thuần. Lan Phi đã âm thầm chuẩn bị cho một cuộc trả thù lớn hơn mà không ai biết. Nhưng trước khi kế hoạch hoàn thành, nàng đã bị giết, và Linh, người biết rõ những gì Lan Phi đã làm, trở thành mối đe dọa lớn nhất.”
Lê Vân ngồi thẳng dậy, cảm thấy có điều gì đó đang sáng tỏ. “Ngươi nói Lan Phi có liên quan đến âm mưu này? Nàng không phải là nạn nhân ngẫu nhiên?”
Cung nữ gật đầu. “Đúng vậy. Lan Phi vốn không hề yếu thế như mọi người nghĩ. Nàng là hậu duệ của nhánh gia tộc Trịnh thị, những người đã lên kế hoạch lật đổ triều đình từ nhiều năm trước. Cái chết của nàng không phải là do kẻ thù giết hại, mà chính những người đồng minh đã phản bội nàng.”
“Bị phản bội?” Lê Vân nhíu mày. “Những kẻ đồng mưu đã sát hại chính người của mình?”
“Chính xác,” cung nữ đáp, đôi mắt nàng trở nên lạnh lẽo. “Những kẻ đứng sau vụ việc này đã thỏa thuận với nhau. Họ hy sinh Lan Phi để tiếp tục kế hoạch của mình mà không bị nghi ngờ. Và bây giờ, họ vẫn đang âm thầm thực hiện âm mưu lớn hơn – lật đổ cả triều đình.”
Sáng hôm sau, Lê Vân bắt đầu mở rộng cuộc điều tra, không chỉ tập trung vào các phi tần mà còn vào những quan lại có liên quan đến gia tộc Trịnh thị. Mọi manh mối dần dần dẫn ông đến một nhóm quan chức có quyền lực, những người từng liên hệ mật thiết với nhánh gia tộc Trịnh thị phản loạn nhiều năm trước.
Tại một cuộc họp kín với các quan viên thân cận, Lê Vân nhận thấy sự thay đổi trong thái độ của họ. Có những ánh mắt lén lút, những lời nói vòng vo và sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt. Ông biết rằng kẻ thù đã ở rất gần, nhưng chúng vẫn chưa lộ diện hoàn toàn.
Đêm đó, khi mọi thứ tưởng chừng như chìm vào tĩnh lặng, Lê Vân nhận được một bức thư bí mật. Trên đó chỉ có một dòng ngắn ngủi: “Ngươi đã tiến quá xa. Hãy dừng lại, nếu không ngươi sẽ là người tiếp theo.”
Những lời đe dọa rõ ràng ấy không làm Lê Vân sợ hãi. Thay vào đó, nó càng khẳng định rằng ông đã đi đúng hướng. Nhưng điều khiến ông lo lắng là thời gian. Kẻ đứng sau âm mưu này không còn kiên nhẫn, và chúng sẽ ra tay nhanh chóng nếu không bị ngăn chặn.
Lê Vân biết rằng mình không thể lùi bước. Cuộc chiến này không chỉ để bảo vệ triều đình, mà còn để phơi bày sự thật và chấm dứt những âm mưu ngầm đang hủy hoại hoàng cung từ bên trong. Ông quyết định sẽ đối mặt với những kẻ đứng sau tất cả, dù cho cái giá phải trả là gì.
“Ta sẽ không dừng lại, dù cho đó là ai đi nữa.” Lê Vân tự nhủ, ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm rực cháy trong màn đêm.