Những cái chết liên tiếp trong Ngự hoa viên - Chương 9
Chương 9: Kẻ Phản Loạn Bị Lật Tẩy
Sau khi nhận được bức thư đe dọa, Lê Vân biết rằng cuộc điều tra của ông đã chạm đến trung tâm của âm mưu phản loạn. Ông quyết định sẽ không lùi bước, nhưng giờ đây mọi hành động phải được thực hiện một cách cẩn trọng hơn. Kẻ đứng sau tất cả đã sẵn sàng tung cú đánh quyết định, và chỉ một sơ suất nhỏ cũng có thể khiến mọi thứ sụp đổ.
Sáng hôm đó, Lê Vân triệu tập một nhóm nhỏ gồm những cận vệ trung thành nhất của mình. Họ sẽ tiếp tục điều tra trong bí mật, không để lộ bất kỳ manh mối nào về hướng đi mới của cuộc điều tra.
“Từ giờ trở đi, tất cả những gì chúng ta làm phải kín đáo tuyệt đối. Chúng ta không thể để kẻ thù phát hiện ra,” Lê Vân nói với giọng đầy quyết tâm. “Hãy kiểm tra kỹ lưỡng mọi người liên quan đến gia tộc Trịnh thị và những kẻ có quan hệ mật thiết với Lan Phi. Kẻ phản loạn đang ở trong triều đình.”
Trong khi đó, trong hậu cung, sự bất an ngày càng gia tăng. Cái chết của cung nữ Linh đã tạo ra một làn sóng sợ hãi chưa từng có. Các phi tần không còn dám ra ngoài Ngự Hoa Viên như trước, và mọi người chỉ thì thầm với nhau trong những căn phòng kín đáo. Sự nghi ngờ dồn về phía Quý phi Lan Anh, người được cho là có mối quan hệ mật thiết với gia tộc Trịnh thị, nhưng không ai dám trực tiếp chất vấn nàng.
Tuyết Phi, người vốn luôn giữ khoảng cách với các cuộc tranh giành trong cung, bắt đầu trở nên lo lắng. Nàng không thể ngồi yên nhìn mọi thứ sụp đổ xung quanh mình.
“Chuyện này không thể tiếp tục như vậy. Nếu không sớm tìm ra sự thật, chúng ta sẽ là những nạn nhân tiếp theo,” Tuyết Phi nói với cung nữ thân cận của mình.
Buổi chiều hôm đó, trong một cuộc họp kín với nhà vua, Lê Vân quyết định trình bày những phát hiện mới nhất của mình. Ông biết rằng đây là thời điểm quan trọng, và nếu không cẩn trọng, cuộc phản loạn sẽ bùng nổ ngay trong hoàng cung.
“Bệ hạ,” Lê Vân bắt đầu, giọng trầm tĩnh nhưng đầy sức nặng. “Thần đã điều tra sâu hơn về những cái chết gần đây và phát hiện ra rằng chúng không phải là ngẫu nhiên. Chúng đều có liên quan đến cuộc phản loạn của gia tộc Trịnh thị nhiều năm trước.”
Nhà vua Minh Đức, ngồi trên ngai vàng, im lặng lắng nghe. Đôi mắt ông sắc lạnh nhưng chứa đầy sự lo lắng.
“Ngài nói cuộc phản loạn ấy vẫn còn tiếp diễn?” Nhà vua hỏi, giọng trầm xuống.
“Vâng, bệ hạ. Những kẻ đứng sau âm mưu đó chưa bao giờ thực sự bị tiêu diệt. Họ đã lẩn trốn trong bóng tối, âm thầm chuẩn bị cho cuộc lật đổ triều đình. Các vụ giết người trong hậu cung chỉ là một phần của kế hoạch lớn hơn nhằm làm suy yếu quyền lực của bệ hạ.”
Nhà vua im lặng một lúc lâu, đôi mắt ông đăm chiêu nhìn xa xăm. Ông biết rằng, triều đình không chỉ đang đối mặt với một cuộc khủng hoảng đơn thuần mà còn với một cuộc chiến sống còn.
“Vậy ngươi đã phát hiện ra kẻ chủ mưu chưa?” Nhà vua hỏi, giọng ông trở nên nghiêm trọng.
“Thần đã có những manh mối quan trọng,” Lê Vân nói, ánh mắt sáng rực lên. “Kẻ phản loạn không chỉ là một người, mà là một nhóm nhỏ các quan lại trong triều đình, những người có liên hệ mật thiết với gia tộc Trịnh thị. Họ đã cài người vào các vị trí quan trọng và âm mưu lật đổ bệ hạ từ bên trong.”
Nhà vua đứng lên, ánh mắt sắc bén quét qua Lê Vân. “Ngươi hãy nói rõ hơn, những ai có liên quan?”
Lê Vân cúi đầu, rồi tiếp tục: “Thần đã điều tra sâu hơn về Quý phi Lan Anh. Dù nàng có mối liên hệ với gia tộc Trịnh thị, nhưng nàng không phải kẻ chủ mưu. Thực chất, Lan Anh đã bị thao túng bởi một thế lực lớn hơn.”
Nhà vua cau mày. “Ngươi đang nói rằng Quý phi Lan Anh chỉ là con tốt?”
“Đúng vậy, bệ hạ. Kẻ chủ mưu thực sự là một trong những quan lại cao cấp, những người đứng sau hậu trường và giật dây mọi thứ. Trong đó có một người mà bệ hạ không bao giờ ngờ tới.”
Nhà vua im lặng, ánh mắt trầm tư. “Ngươi muốn nói đến ai?”
Lê Vân hít một hơi sâu trước khi nói ra sự thật: “Thượng thư Bộ Hình, Trịnh Đại Tín.”
Cái tên đó vang lên trong không khí như một tiếng sét đánh ngang tai. Trịnh Đại Tín, người đã phục vụ dưới triều đại của nhiều vị vua, là một trong những quan chức quyền lực và được kính trọng nhất trong triều đình. Không ai có thể ngờ rằng ông lại liên quan đến cuộc phản loạn.
“Trịnh Đại Tín?” Nhà vua thì thầm, đôi mắt ông thoáng qua sự kinh ngạc. “Ngươi có bằng chứng chứ?”
Lê Vân gật đầu, giọng ông chắc chắn. “Thần đã phát hiện ra rằng, nhiều năm trước, Trịnh Đại Tín đã âm thầm giúp đỡ nhánh phản loạn của gia tộc Trịnh thị trốn thoát. Ông ta vẫn giữ mối liên hệ với họ và giờ đây đã tạo dựng một mạng lưới quyền lực trong triều đình để âm mưu lật đổ bệ hạ. Các vụ giết người trong hậu cung chỉ là màn khởi đầu để làm suy yếu quyền lực của bệ hạ.”
Nhà vua nắm chặt tay vịn ngai vàng, ánh mắt ông rực lên cơn giận dữ. “Nếu điều ngươi nói là thật, thì Trịnh Đại Tín sẽ phải trả giá. Ngươi hãy bắt ông ta ngay lập tức.”
Đêm hôm đó, Lê Vân cùng các cận vệ tiến hành bắt giữ Trịnh Đại Tín. Ông bị bắt tại tư dinh, nơi ông ta đang bí mật hội họp với một số thuộc hạ thân cận. Khi các cận vệ ập vào, Trịnh Đại Tín không hề tỏ ra sợ hãi hay ngạc nhiên. Ông chỉ cười nhạt, như thể mọi thứ đã nằm trong dự liệu của ông.
“Ngươi nghĩ bắt ta là có thể chấm dứt mọi chuyện sao?” Trịnh Đại Tín nói, giọng ông lạnh lẽo. “Cuộc chiến này đã bắt đầu từ lâu, và không thể kết thúc chỉ vì vài kẻ bị bắt giữ. Ngươi không biết được sức mạnh thực sự của gia tộc Trịnh thị đâu.”
Lê Vân giữ ánh mắt sắc bén, không để bản thân bị lung lay. “Âm mưu của ngươi đã bị bại lộ. Sẽ không có cuộc phản loạn nào diễn ra cả.”
Trịnh Đại Tín cười lớn, ánh mắt ông lóe lên sự thách thức. “Ngươi không hiểu gì cả. Chúng ta đã chờ đợi khoảnh khắc này từ nhiều năm qua. Vua của ngươi sẽ không còn ngai vàng lâu nữa. Cả triều đình này sẽ sụp đổ.”
“Ngươi sẽ phải trả giá cho tội lỗi của mình,” Lê Vân lạnh lùng nói, ra hiệu cho cận vệ đưa Trịnh Đại Tín đi.
Khi Trịnh Đại Tín bị giam giữ, Lê Vân biết rằng âm mưu lớn nhất đã bị ngăn chặn. Nhưng ông cũng nhận ra rằng cuộc chiến vẫn chưa thực sự kết thúc. Những kẻ còn lại trong mạng lưới phản loạn có thể vẫn ẩn náu trong triều đình, và ông sẽ không dừng lại cho đến khi mọi mối nguy hại được triệt tiêu hoàn toàn.
Bầu trời đêm vẫn lấp lánh sao, nhưng trong lòng Lê Vân, ông biết rằng cơn bão quyền lực vẫn đang âm thầm diễn ra. Ngày mai sẽ là một ngày mới, và ông sẽ tiếp tục chiến đấu để bảo vệ vương triều