Những Cuộc Đàm Đạo Giữa Chu Du và Gia Cát Lượng - Chương 3
Chương 3: Sự Hoài Nghi và Ganh Tỵ
Sau chiến thắng vang dội, danh tiếng của Gia Cát Lượng ngày càng lớn, khiến Chu Du bắt đầu cảm thấy hoài nghi và ganh tỵ. Những cuộc đàm đạo giữa hai người trở nên căng thẳng hơn, với sự ngờ vực và những mưu kế riêng của mỗi người.
Tại doanh trại Đông Ngô, Chu Du và Gia Cát Lượng tiếp tục thảo luận về kế hoạch tiếp theo…
Chu Du ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt tỏ vẻ lo lắng. Gia Cát Lượng bước vào, cúi chào một cách tôn trọng.
Chu Du: “Gia Cát Lượng, chiến thắng vừa rồi là nhờ công lớn của ngươi. Nhưng ta cảm thấy ngươi đang có ý đồ riêng.”
Gia Cát Lượng (bình tĩnh): “Chu Du đại nhân, ta chỉ muốn hợp tác để đánh bại kẻ thù chung. Nếu ngài có điều gì hoài nghi, ta sẵn sàng giải thích.”
Chu Du: “Ngươi hãy nhớ rằng Đông Ngô là của ta. Ta không muốn có kẻ nào dòm ngó đến quyền lực của ta.”
Gia Cát Lượng: “Ta hiểu. Nhưng mục tiêu của ta là hòa bình và sự an toàn cho mọi người. Nếu ngài không tin tưởng ta, mọi kế hoạch sẽ khó mà thành công.”
Chu Du (nghiêm giọng): “Chúng ta sẽ tiếp tục hợp tác, nhưng ngươi phải nhớ rằng ta là người đứng đầu ở đây. Mọi quyết định cuối cùng phải do ta đưa ra.”
Gia Cát Lượng (cúi đầu): “Được rồi, Chu Du đại nhân. Ta sẽ tuân thủ theo lệnh của ngài.”
Chu Du bắt đầu sắp xếp những cuộc họp riêng với các tướng lĩnh Đông Ngô để thảo luận về mối đe dọa tiềm tàng từ Gia Cát Lượng…
Trong một căn phòng kín, Chu Du và các tướng lĩnh thân cận ngồi bàn bạc.
Chu Du: “Ta không tin Gia Cát Lượng hoàn toàn. Hắn quá thông minh và có thể sẽ lợi dụng chúng ta. Các ngươi cần phải giám sát hắn chặt chẽ.”
Tướng Ngô A: “Chu Du đại nhân, chúng tôi sẽ làm theo lệnh ngài. Nhưng nếu không có sự hợp tác của Gia Cát Lượng, chúng ta sẽ khó lòng đối phó với Tào Ngụy.”
Chu Du: “Ta biết. Nhưng chúng ta phải cẩn thận và không để hắn kiểm soát tình hình.”
Tướng Ngô B: “Chúng ta sẽ theo dõi hắn và báo cáo mọi động tĩnh của hắn cho ngài.”
Trong khi đó, Gia Cát Lượng cũng nhận ra sự thay đổi trong thái độ của Chu Du và bắt đầu đề phòng…
Gia Cát Lượng (nói với một cố vấn thân tín): “Chu Du có vẻ đang nghi ngờ ta. Ta cần phải cẩn thận hơn và không để lộ quá nhiều thông tin.”
Cố vấn: “Thưa ngài, chúng ta có nên tiếp tục hợp tác với Chu Du không? Nếu sự ngờ vực này tiếp tục, mọi kế hoạch sẽ bị ảnh hưởng.”
Gia Cát Lượng: “Chúng ta cần phải hợp tác để đối phó với Tào Ngụy. Nhưng ta sẽ giữ một khoảng cách nhất định và không để Chu Du lợi dụng.”
Sự hoài nghi và ganh tỵ giữa Chu Du và Gia Cát Lượng đã khiến mối quan hệ hợp tác trở nên phức tạp. Dù vẫn tiếp tục hợp tác để đối phó với kẻ thù chung, cả hai đều đề phòng lẫn nhau và không hoàn toàn tin tưởng.
Một buổi sáng, trong một cuộc họp chiến lược, cả hai đều cố gắng giữ thái độ bình tĩnh.
Chu Du: “Gia Cát Lượng, ngươi có kế hoạch gì cho bước tiếp theo trong việc đối phó với Tào Tháo?”
Gia Cát Lượng: “Chúng ta nên tiếp tục củng cố phòng thủ và chờ đợi cơ hội tấn công. Nhưng quan trọng nhất là giữ vững tinh thần quân đội.”
Chu Du (mỉm cười gượng gạo): “Ngươi nói đúng. Chúng ta sẽ làm theo kế hoạch của ngươi. Nhưng hãy nhớ rằng ta là người đưa ra quyết định cuối cùng.”
Gia Cát Lượng: “Ta luôn tôn trọng quyết định của ngài, Chu Du đại nhân.”
Mối quan hệ giữa Chu Du và Gia Cát Lượng tiếp tục căng thẳng. Dù có những hoài nghi lẫn nhau, họ vẫn phải hợp tác để đối phó với Tào Ngụy. Sự hoài nghi và ganh tỵ này có thể dẫn đến những hệ lụy không ngờ trong tương lai.