Những Giấc Mơ Tiên Tri - Chương 4
Chương 4: Gặp Gỡ Một Người Bạn Đặc Biệt
Cơn bão cuối cùng cũng đi qua, để lại sau lưng những vết thương nặng nề. Dù ngôi làng vẫn còn nhiều tổn thất, nhưng sức mạnh của tinh thần đoàn kết đã giúp mọi người vượt qua những khoảnh khắc khó khăn. Minh, giờ đây đã trở thành một nhân vật được tôn trọng trong làng, nhưng anh vẫn không ngừng lo lắng về khả năng của mình.
Một buổi sáng, khi mọi người đang dọn dẹp những đống đổ nát, Minh vô tình gặp một cô gái lạ. Cô đang đứng bên bờ sông, ánh mắt nhìn ra xa, như thể đang suy nghĩ về điều gì đó quan trọng.
“Chào bạn, mình là Minh,” anh tiến lại gần, cố gắng làm quen.
Cô gái quay lại, nở một nụ cười nhẹ nhàng. “Mình là Lan. Mình vừa chuyển đến đây từ một làng khác. Mình nghe nói về những gì đã xảy ra trong cơn bão.”
“Ừm, mình không thể quên được. Mọi người đã rất kiên cường,” Minh đáp, cảm thấy thoải mái hơn khi trò chuyện với cô.
“Cậu có vẻ lo lắng,” Lan nhận ra, ánh mắt cô thăm dò. “Có điều gì khiến cậu không yên lòng?”
Minh trầm tư một chút rồi quyết định chia sẻ. “Mình có khả năng nhìn thấy tương lai qua những giấc mơ. Nhưng mình không thể kiểm soát chúng. Điều đó khiến mình cảm thấy mình có trách nhiệm lớn lao, nhưng lại không biết làm thế nào để sử dụng nó cho đúng.”
Lan khẽ mỉm cười, ánh mắt cô lấp lánh. “Thật thú vị! Mình cũng có khả năng giống như cậu. Mình cũng đã từng có những giấc mơ mà sau này thành sự thật.”
Minh sững sờ. “Thật sao? Vậy có nghĩa là mình không đơn độc!”
“Đúng vậy! Mình đã trải qua nhiều điều tương tự. Đôi khi mình cảm thấy hoang mang và cô đơn, nhưng rồi mình nhận ra rằng khả năng này có thể giúp ích cho nhiều người,” Lan nói, ánh mắt cô tràn đầy nhiệt huyết.
“Cậu có thể kể cho mình nghe thêm về những giấc mơ của cậu không?” Minh hỏi, cảm thấy hứng thú.
Lan gật đầu và bắt đầu chia sẻ. “Một lần, mình thấy một người hàng xóm đang gặp nguy hiểm trong một trận cháy. Mình đã kịp thời cảnh báo họ, và nhờ vậy, cả gia đình đã thoát nạn. Nhưng có những lần khác, mình lại không thể cứu được ai đó, và cảm giác đó thật nặng nề.”
Minh lắng nghe chăm chú, cảm nhận được sự đồng điệu trong tâm hồn. “Mình cũng có những giấc mơ như vậy. Có khi mình thấy thảm họa, có khi chỉ là những điều nhỏ nhặt. Nhưng lúc nào cũng cảm thấy áp lực.”
“Chúng ta có thể cùng nhau tìm hiểu về khả năng của mình. Có lẽ nếu kết hợp lại, chúng ta sẽ giúp được nhiều người hơn,” Lan đề xuất.
Minh cảm thấy một niềm vui mới dâng trào. “Đúng vậy! Chúng ta có thể lập một nhóm, nơi mọi người có khả năng giống như chúng ta có thể đến và chia sẻ.”
“Hay quá! Mình sẽ giúp cậu lập kế hoạch. Chúng ta có thể tổ chức một buổi họp tại làng,” Lan đáp, ánh mắt sáng lên đầy hy vọng.
Ngày hôm sau, Minh và Lan đã mời mọi người trong làng đến một buổi họp. Những người có khả năng nhìn thấy tương lai đã tập trung lại, tạo thành một không gian thân mật và ấm cúng. Minh đứng lên, lòng đầy tự hào.
“Cảm ơn mọi người đã đến đây hôm nay. Chúng ta đã trải qua rất nhiều thử thách, và tôi biết rằng chúng ta có thể làm điều tốt hơn nếu kết hợp lại,” Minh nói, giọng điệu tự tin hơn bao giờ hết.
“Mình là Lan. Mình cũng có khả năng như Minh. Chúng ta cần tìm hiểu và hỗ trợ lẫn nhau. Chúng ta có thể sử dụng khả năng của mình để giúp đỡ cộng đồng,” Lan tiếp lời.
Mọi người trong phòng bắt đầu chia sẻ những giấc mơ của mình. Một người phụ nữ lớn tuổi nói: “Tôi đã thấy một trận bão lớn sắp đến, và tôi đã kịp thời cảnh báo mọi người trong làng.”
Một thanh niên trẻ nói: “Tôi cũng từng có giấc mơ rằng một trong những cây cầu sẽ sập. Nhờ đó, chúng tôi đã dừng việc đi lại và sửa chữa kịp thời.”
Minh và Lan nhìn nhau, cảm thấy hạnh phúc vì những chia sẻ. Đây chính là sức mạnh của việc kết nối những người có khả năng đặc biệt.
“Chúng ta hãy lập một kế hoạch cụ thể. Mỗi khi có giấc mơ, chúng ta sẽ ghi lại và phân tích chúng. Có thể chúng ta sẽ tìm ra một cách tốt hơn để sử dụng khả năng của mình,” Minh đề xuất.
“Một ý tưởng tuyệt vời! Hãy cùng nhau làm việc này và tạo ra một mạng lưới hỗ trợ lẫn nhau,” Lan hăng hái đồng ý.
Buổi họp kết thúc trong không khí hào hứng và quyết tâm. Minh cảm thấy như mình vừa tìm được một gia đình mới, nơi họ có thể cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Họ đã không còn đơn độc trong cuộc chiến chống lại những giấc mơ kỳ lạ, mà giờ đây đã có thể biến chúng thành sức mạnh.
Khi ra về, Minh cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm. “Cuối cùng, mình không chỉ có khả năng này một mình. Mình đã tìm thấy một người bạn đồng hành, và chúng ta sẽ cùng nhau tạo nên điều kỳ diệu.”
Lan nhìn Minh, nụ cười của cô như ánh sáng trong đêm tối. “Chúng ta sẽ làm được điều này, Minh. Hãy tin tưởng vào khả năng của chúng ta!”
Minh gật đầu, lòng đầy hy vọng. Anh hiểu rằng đây mới chỉ là sự khởi đầu cho một hành trình mới, và với Lan bên cạnh, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Hy vọng bạn thích chương 4 này! Nếu cần điều chỉnh hay bổ sung, cứ cho tôi biết nhé.