Những Giấc Mơ Tiên Tri - Chương 5
Chương 5: Thử Thách Đầu Tiên
Sau khi nhóm Minh và Lan thành lập, không khí trong làng trở nên tích cực hơn. Mọi người bắt đầu chia sẻ những giấc mơ của mình một cách cởi mở hơn. Minh và Lan đã tạo ra một hệ thống để ghi chép và phân tích những giấc mơ, hy vọng có thể tìm ra cách ngăn chặn những thảm họa tương lai.
Một buổi chiều, khi Minh đang ngồi bên cửa sổ, anh bỗng có một giấc mơ. Anh thấy một chiếc xe tải đang lao xuống một con dốc nguy hiểm, và phía dưới có một đứa trẻ đang chơi. Lòng anh se thắt lại khi hình ảnh này hiện ra rõ nét trong tâm trí. Minh thức dậy, mồ hôi ướt đẫm lưng áo.
“Không thể để chuyện này xảy ra!” Minh nghĩ, ngay lập tức lấy cuốn nhật ký của mình và ghi lại chi tiết giấc mơ. Sau đó, anh vội vàng đến tìm Lan.
“Khi nào chúng ta có cuộc họp tiếp theo?” Minh hỏi khi gặp Lan ở nơi hẹn.
“Chúng ta đã lên lịch cho ngày mai. Sao thế?” Lan trả lời, ánh mắt cô thể hiện sự lo lắng khi thấy vẻ mặt Minh.
“Tôi vừa có một giấc mơ không tốt. Một chiếc xe tải sắp gặp tai nạn. Chúng ta cần cảnh báo mọi người ngay!” Minh nói, giọng điệu đầy quyết tâm.
“Được rồi, hãy đến nói với mọi người ngay bây giờ!” Lan gật đầu, cùng Minh chạy đến nơi mọi người đang tụ tập.
Khi đến nơi, Minh nhanh chóng đứng lên giữa đám đông, lòng anh đập mạnh. “Mọi người! Tôi có một giấc mơ. Một chiếc xe tải có thể sẽ gặp tai nạn ở con dốc gần đây. Chúng ta cần phải cảnh giác!” Minh kêu lên.
Đám đông bắt đầu xì xào. Một người đàn ông lớn tuổi đứng dậy và nói: “Chúng ta đã từng nghe những câu chuyện như vậy trước đây. Có phải đây lại là một giấc mơ khác không?”
“Nhưng lần trước, Minh đã đúng!” một thanh niên trong làng phản bác. “Chúng ta không thể bỏ qua bất kỳ điều gì. Nếu có thể giúp được ai đó, chúng ta phải làm ngay.”
“Đúng vậy! Chúng ta cần phải cẩn thận!” Lan cũng lên tiếng. “Nếu điều này có thể cứu sống một đứa trẻ, thì chúng ta không thể ngồi im!”
Cuối cùng, sau một hồi tranh luận, mọi người đồng ý sẽ cử một nhóm đến con dốc đó để theo dõi tình hình. Minh cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy mọi người sẵn sàng hành động.
Khi họ đến con dốc, bầu không khí trong làng trở nên căng thẳng. Minh đứng bên đường, mắt nhìn về phía xa. Mọi người cùng nhau tìm vị trí thuận lợi để quan sát chiếc xe tải. Thời gian trôi qua, và mọi người đều hồi hộp, lòng họ tràn ngập lo lắng.
“Có ai thấy gì không?” Huy hỏi, ánh mắt nhìn về phía con đường.
Minh lắc đầu, nhưng không thể dứt ra khỏi cảm giác hồi hộp trong lòng. Bất chợt, một tiếng động lớn vang lên, và tất cả đều quay lại.
“Xe tải! Xe tải!” một người hô lên.
Minh nhìn thấy một chiếc xe tải lao xuống con dốc, tốc độ nhanh một cách đáng sợ. “Nhanh lên! Cẩn thận!” Minh kêu lên, trong khi lòng anh thắt lại. Mọi người ngay lập tức nhảy ra đường để cảnh báo các phương tiện khác.
Trong khoảnh khắc căng thẳng, Minh nhìn thấy một đứa trẻ đang chơi gần đó, hoàn toàn không hay biết về nguy hiểm. “Đứa trẻ! Đừng lại gần!” Minh hét lên, nhưng tiếng gió thổi mạnh khiến lời anh không thể đến được.
“Chạy! Chạy ngay!” Lan cũng gào lên, cùng mọi người lao đến để cứu đứa trẻ.
Minh không nghĩ ngợi nhiều, anh chạy thẳng về phía đứa trẻ. “Này! Chạy vào nhà đi!” Minh vừa hét vừa vẫy tay.
Đứa trẻ nhìn Minh, vẻ mặt ngơ ngác. Thời gian như ngừng trôi. Minh cảm nhận từng giây phút trôi qua như cả một thế kỷ. Đoạn đường phía sau đã trở thành một màn trình diễn của sự hỗn loạn. Chiếc xe tải đang mất kiểm soát, và mọi người chỉ có thể đứng nhìn.
“Chạy đi!” Minh hét lên lần nữa, tim anh như ngừng đập khi đứa trẻ cuối cùng cũng quay đi và chạy vào nhà. Ngay lúc đó, chiếc xe tải đã lao xuống, và một tiếng động ầm ầm vang lên.
Minh, vẫn còn đứng sững lại, cảm thấy như thế giới đang sụp đổ xung quanh. Mọi người trong làng đều bàng hoàng. Chiếc xe tải lật ngửa, nhưng may mắn là không ai bị thương.
Nhưng sau tiếng ầm ầm, không gian dần trở lại im ắng. Minh nhìn quanh, cảm giác như bản thân vừa thoát khỏi một cơn ác mộng.
“Cậu đã cứu đứa trẻ!” Huy thở phào, đến bên Minh. “Cậu đã làm rất tốt!”
“Nhưng nếu không có cậu, nó đã không sống sót,” Lan nói, ánh mắt cô đầy biết ơn.
Minh cảm thấy trái tim mình đập mạnh. “Tôi chỉ làm những gì tôi có thể. Nhưng tôi không thể tiếp tục sống trong sự sợ hãi như vậy,” anh nói, lòng tràn đầy quyết tâm. “Tôi phải học cách kiểm soát những giấc mơ của mình.”
Mọi người trong làng đứng xung quanh, nhìn Minh như một người hùng. Họ đã thấy sức mạnh của khả năng mà anh có, và giờ đây, họ tin tưởng vào anh hơn bao giờ hết.
“Chúng ta đã vượt qua thử thách đầu tiên. Nhưng còn nhiều điều phải làm. Chúng ta không thể dừng lại ở đây,” Minh quyết định, giọng nói mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
“Đúng vậy! Chúng ta sẽ tiếp tục cùng nhau,” Lan và Huy đồng thanh hô lên.
Minh cảm thấy niềm hy vọng tràn ngập. Hành trình của anh không chỉ dừng lại ở những giấc mơ, mà còn là một cuộc chiến để giúp đỡ cộng đồng. Anh hiểu rằng điều đó sẽ không dễ dàng, nhưng với sự đồng hành của những người bạn, mọi thứ đều có thể.
Hy vọng bạn thích chương 5 này! Nếu cần điều chỉnh hay bổ sung, cứ cho tôi biết nhé.